Vốn nghe Sở Nam thản nhiên nói một câu: " Cho dù đẹp, cũng là quái vật "
Trong lòng quái vật mỹ nữ tức giận tới tột cùng nhưng sau khi nghe Sở Nam liên tiếp hỏi mấy câu, liền quyến rũ cười nói:
- Muốn biết sao? Vậy ngươi dám đi dạo với ta không?
- Được, quái vật mỹ nữ, dẫn đường.
- Tội nhân, ta không phải quái vật. . .
Quái vật mỹ nữ thốt lên lời này, bỗng nhiên ý thức được có điều bất ổn, nàng hiện tại không ngồi vương tọa nắm giữ vạn quan, dĩ nhiên vạn quân gần
như đã chết toàn bộ, chỉ còn lại một mình nàng, nàng rất sợ những lời
này chọc giận Sở Nam, một chưởng đánh chết nàng, căng thẳng không còn
bình tĩnh, liền vội vàng quát lớn:
- Ngươi muốn giết ta, vậy vĩnh viễn sẽ không biết được đáp án.
- Không hẳn, Huyết Ngục Bí Cảnh có thể rộng tới đâu? Ta chậm rãi tìm
kiếm, chung quy có thể tìm được, một ngày không tìm được, ta tìm hai
ngày, ba ngày. . .Ngươi nói có thể tìm được đáp án hay không?
Sở Nam cười nói, sát khí đọng lại rít gào không ngớt.
Nghe Sở Nam nói như vậy, quái vật mỹ nữ càng thêm hốt hoảng, từ trước tới
nay, mọi chuyện nàng đều dự tính trong lòng, nếu phải làm một chuyện gì
đó, nàng sẽ bày mưu nghĩ kế, tỉ mỉ tìm kiếm; nhưng lúc này quá bất ngờ,
việc xảy ra bất ngờ khiến nàng rơi vào tuyệt cảnh; nàng vô cùng hối hận
vừa nãy chính mình thốt lên hai chữ tội nhân, nói cách khác, nàng mang
người này về Huyết Đô, còn có thể cứu vãn, thế nhưng hiện tại. . .
- Ti. . .
Thân thể Tiểu Lam thoáng hiện trước mặt quái vật mỹ nữ, đuôi nhọn thật dài
mang theo tiên huyết khiến quái vật mỹ nữ cảm giác sởn gai ốc, Sở Nam
thấy Tiểu Lam trải qua một phen chém giết, cường đại hơn không ít, trong lòng vô cùng vui mừng.
Trên khuôn mặt Sở Nam càng toát lên vẻ
tươi cười nồng đậm, quái vật mỹ nữ càng khiếp sợ, trong khi quái vật mỹ
nữ lo sợ bất an, Sở Nam thu hồi Tiểu Lam tiến nhập không gian trong cơ
thể, nói:
- Đi, ta chưa nói ngươi là quái vật, phía trước quái vật không phải còn bỏ thêm hai chữ mỹ nữ sao? Mỹ nữ quái vật.
Lời này vẫn khiến mỹ nữ quái vật vô cùng phiền muộn, nhưng mỹ nữ quái vật
giận mà không dám nói gì, dồn nén oán giận trong lòng, dẫn đường tiến về phía trước, bước vài bước, Sở Nam liền ôn tồn nói với mỹ nữ quái vật:
- Tốc độ của ngươi quá chậm, mau chỉ cho ta phương hướng.
- Đi thẳng về phía đông.
Mỹ nữ quái vật vừa dứt lời, hai mắt nàng liền không thấy bất cứ vật gì,
chỉ cảm thấy nàng và một người bay về phía trước với tốc độ chưa bao giờ thử nghiệm qua, trong lòng nàng âm thầm đánh giá:
- Tốc độ này, còn nhanh hơn so với Thần Võ.
Khi Sở Nam trong Huyết Ngục Bí Cảnh ôm mỹ nữ quái vật bay tới Huyết Đô,
Huyết Ngục Bí Cảnh đã trở nên yên tĩnh, khe nứt không chút động tĩnh,
khu vực cách đó ba trăm thước cũng không truyền tới rung động kích liệt.
Tràng cảnh này tiến nhập trong mắt đám người Đại Đạo Tông, khiến toàn bộ đều
mừng rỡ khôn xiết, bởi vì bọn họ có thể biết được, Sở Nam tiến nhập
Huyết Ngục Bí Cảnh không giống những người trước đó, ngược lại tạm thời
giải quyết nguy cơ trước mắt.
- Quả nhiên là cứu nhân.
Đạo Vô Nhai cảm thán, mọi người đều gật đầu, đám người Cửu Võ cũng an tâm,
bất quá, bọn họ không lẳng lặng đứng ngây ngốc một chỗ, bọn đứng tại nơi rất gần khe nứt, dùng sát khí để tôi luyện.
Đạo Cảnh Long nói:
- Đứng gần nơi này, có thể cảm giác được miệng khe nứt phát ra sát khí
bức người, như vậy trong Huyết Ngục Bí Cảnh khẳng định sát khí càng nồng đậm, không biết Sở công tử đối phó thế nào?
- Có lẽ Sở Nam sở hữu pháp bảo không tính sát khí là cái gì.
Có người nghị luận nói, nhưng Đạo Vô Nhai lắc đầu:
- Ta cảm giác hoàn toàn khác, ngược lại ta nghĩ năng lượng của Sở công tử rất đặc biệt.
- Hắn tự mình lĩnh ngộ, không ai nói qua cho hắn.
Đạo Cảnh Long xen vào nói, trong mắt đám người văn giả hiện lên tia khiếp
sợ, tất thảy người Đại Đạo Tông đều minh bạch, chính mình lĩnh ngộ và
người khác dạy cho trong đó khác nhau rất lớn, nếu như bọn họ biết Sở
Nam tạo lên trật tự thuộc về hắn, biết được niên kỷ của Sở Nam, e là lúc này sẽ ngây ngốc tại chỗ.
Sau khi Đạo Vô Nhai thoáng kinh ngạc, liền xoay người hỏi Túc lão:
- Túc lão, Sở công tử có thể giải kiếp nạn lần này?
Đây chính là vấn đề đám người Đại Đạo Tông quan tâm nhất, ai lấy đều chuyển ánh mắt tới trên người Túc lão.
Túc lão lắc đầu:
- Ta cũng không biết, bất quá, dựa theo suy tính của ta, kiếp nạn lần này được giải quyết tương đối triệt để.
- Tương đối triệt để.
Đám người Đạo Vô Nhai gọt giũa những lời này, không khỏi an lòng, trong lòng Đạo Cảnh Long lại suy nghĩ:
- Nếu như Đại Đạo Tông không phải hao tổn sức lực vì Huyết Ngục Bí Cảnh,
như vậy, Đại Đạo Tông có thể nghênh đón cơ hội thi triển một lần, sau
khoảng thời gian dài tĩnh dưỡng, bất cứ người nào trong Đại Đạo Tông đều có thể vượt qua hoang cảnh, có lẽ cảnh giới sẽ cao hơn, như vậy, thế
lực Đại Đạo Tông có thể vượt qua Tiêu gia, Sở gia.
Túc lão lại
không vui mừng giống như bọn họ, mà nhướng mày, trong lòng phát sinh
cảnh giác, Túc lão khoanh chân ngồi xếp bằng tỉ mỉ suy tính, đám người
Đạo Vô Nhai thấy vậy, trong lòng tuy có chút nghi hoặc, nhưng không dám
quấy rối, chỉ vây quay bảo hộ Túc lão.
Trong lúc đó, trên đỉnh núi xuất hiện thân ảnh phóng khoáng, người này chính là Thiên Tử, Thiên Tử thì thầm:
- Vốn tưởng rằng còn phải chờ đợi vài tháng, không ngờ xuất hiện chuyện
tình ngoài dự tính, bất quá, điều bất ngờ này rất đúng lúc, để trò hay
sắp bắt đầu trình diễn.
Theo mệnh lệnh của Thiên Tử đưa ra, hắn
trước đây bố trí an bài, vô số thế lực đứng lên, ngoài ra, Thiên Tử còn
đặc biệt hạ lệnh:
- Bất luận thế nào, cũng phải tìm được người nhà, vợ, huynh đệ, bằng hữu . . .của Sở Nam.
Thuận tiện, thân hình Thiên Tử biến đổi, dung mạo đại biết, đạp không mà đi, trong lòng hắn còn có thanh âm vọng lại:
- Trò vui thực sự, diễn tới tột cùng.
Chưởng môn Trường Sinh Môn Thượng Quan Xa dốc toàn bộ lực lượng gia nhập Ám
Lưu Chi Trung, hắn đứng trước đoàn người của hắn nói:
- Lúc này đây, nhất định phải thu hồi những thứ thuộc về ta.
- Chờ chủ nhân tập hợp được hai mảnh, là có thể cảm ứng được vật còn lại, chuyến này chủ nhân nhất định mã đáo thành công.
- Hiên Viên hội lần thứ hai phủ xuống.
Khi Thượng Quan Xa nói tới đây, trong lòng xuất hiện tâm tư đặc biệt:
- Lần thứ hai phủ xuống, thực sự là Hiên Viên, bất quá, Hiên Viên kia không phải Hiên Viên trước đây.
Trường Sinh Môn hành động, Tuyệt Tử Điện cũng hành động.
Ngũ Hành Tộc lại nhận được mệnh lệnh từ phía trên, khẳng định trong ngũ tộc vi tôn Thổ Tộc, các tộc khác phải thần phục; đồng thời, sau khi Thổ Tộc nhận được mệnh lệnh, chống lại không bằng phục tùng.
Lúc này, Thổ Phách đã tìm được Hoắc Bằng Củ, sau khi nói chuyện một hồi, Hoắc Bằng Cử vui vẻ nói:
- Thổ Phách, nhìn ngươi cao lớn thô kệch, không ngờ trong lòng có không ít lý lẽ.
- Chỉ cần lần này thành công, Hoắc Đại Nhân nhất định đính ở vị trí càng cao.
- Vậy ngươi chuẩn bị đi.
- Vâng, thưa đại nhân.
Trên mặt Thổ Phách không kiềm chế được lộ rõ vẻ kích động.
Trong khi rất nhiều thế lực hành động dị thường, lại có một thế lức không có
bất cứ động tĩnh gì, đó là Thiên Dược Cốc, hơn nữa, càng khiến người ta
nghi ngờ chính là, Thiên Dược Cốc còn cắt giảm lượng đan dược cung ứng.
Tiêu gia, Sở gia cũng để một bộ phận tại Ám Lưu Chi Trung, một lão giả Tiêu gia trầm tư nói;
- Nếu như Thiên Tử làm trò kết thúc hoàn mỹ, sẽ sánh vai với ta, không biết lúc này Tử Chân tiến hành tới đâu?
Sở gia chỉ khoanh tay đứng nhìn.
Một ngày nào đó, bỗng có một người xông vào Thủy Liêm Động ẩn sâu trong
lòng đất, bên trong đột nhiên xuất hiện khí tức băng hàn, người này nói:
- Diễn Thiên Động chủ, ta tới đây tặng ngươi thần đan.
- Ngươi là ai?
- Đại Đạo Tông, hiện tại là địch nhân của chúng ta, cho nên, chúng ta hiện tại coi như là bằng hữu.
- Ta dựa vào cái gì có thể tin tưởng ngươi?
- Loại đan dược này có tên gọi là Cực Thiên Đan, thương thế trên ba mươi
năm có thể khôi phục, thế nhưng sau khi ngươi nuốt viên đan dược này
trong khoảng thời gian ngắn là có thể khôi phục, hơn nữa thực lực sẽ
càng trở nên mạnh mẽ, nếu như ngươi nắm chặt thời gian, còn có thể tự
mình báo thù, nếu như đã muộn, vậy ngươi vĩnh viễn không báo được thù.
- Ngươi có ý gì?
- Cực Thiên Đan để ở chỗ này, nuốt hay không nuốt tùy ngươi.
Thoáng chốc, người này lui ra ngoài, thân ảnh Diễn Thiên Động chủ xất hiện trước viên Cực Thiên Đan, thì thầm:
- Là người thế lực nào, trong khoảng thời gian ngắn như vậy có thể tìm được ta? Cực Thiên Đan. . .