Vợ Ngốc À! Em Trốn Được Tôi Sao?

Chương 72: Chương 72




Vợ ngốc ah ! Em trốn được tôi sao ? - Chương 73

Tác giả: Mẫu Đơn Tiên Tử

THẢO QUYẾT MINH kẽ đưa tay xuống dưới lần mò , mắt cô vô tình lướt qua mặt anh , thì thấy khuôn mặt anh rất lạ , nhất là đôi mắt anh cũng đang chằm chằm nhìn cô , trông nó cứ làm sao ấy!

Nhưng thật sự cô không thích anh nhìn cô như vậy chút nào ... Ngượng lắm!

- Anh đừng nhìn em như vậy nữa có được không?

- Haha ... À... Ờm... Không nhìn nữa... Em cứ làm việc của mình đi!

Anh khẽ nháy mắt với cô , rồi nở một nụ cười tình tứ.

Thấy cô ngượng ngùng anh mỉm cười , rồi quay mặt đi hướng khác.

Thấy anh như vậy , cô cũng không để ý nữa , bèn tập chung chuyên môn của mình.

Lần mò men theo bụng anh , xuống dưới , cho sờ đi sờ lại chỗ đó mà chẳng thấy nhóc của anh đâu , chỉ thấy có hai qủa gì qúa mềm mềm nhũn nhũn

- Anh ! Anh vẫn còn hai qủa gì đây?

“ bóp bóp , nắn nắn”

- Ừm gừ... Đừng nói là em cũng muốn có nó nữa nhé? Ừm...ừm...

“thoải mái thật”

- Hihi . Sao anh biết!

Tiếp tục lần mò , sờ mó sung quanh.

Và cô đã phát hiện ra một sự thật vô cùng đáng sợ.

AAAAAAAAAA

Thấy cô hét lớn anh vội vàng ôm chầm lấy , dỗ dành hỏi han

- Quyết Minh! Em sao thế?

Có chuyện gì à?

*lo lắng*

- Huhuhu . Anh ơi ! Chết em rồi!

Người em và người anh dính vào nhau mất rồi !

Phải làm sao đây huhuhu.

Nghe cô khóc toáng lên , mặt anh nhăn nhó đến tột độ.

- Huhuhu .

Dính thế này làm sao mà đi vệ sinh được

*lông mày anh giật giật*

làm sao mà đi chơi được nữa!

*trán giật giật*

thế này thì... Oaoaoa.

Thấy cô lại lên cơn , anh vội dỗ dành

- Đừng sợ !

Dính vào rồi ,Lại có thể tháo ra được mà!

Nếu em không muốn tháo ra .

Chỉ cần em muốn đi đâu , là gì? Anh cũng sẽ làm cùng em.

Lúc đó em chỉ quàng chân qua eo anh , ôm chặt lấy anh... Thì em muốn đi đâu , anh cũng sẽ đưa em đến nới đó.

Lúc đó chúng ta sẽ luôn dính chặt vào nhau không bao giờ tách dời.

- Anh đừng có điên!

Dính như thế thì làm sao mặc quần áo được !

Ngốc vừa phải thôi chứ!

Tuy là ý kiến anh đề ra rất hấp dẫn , nhưng cô không thể tưởng tượng nếu hai người như vậy sẽ như thế nào nữa.

- Anh mau giúp em bỏ nó ra đi ! Khó chịu lắm rồi!

Thấy cô nói vậy anh bực mình lẩm bẩm

- Em không thích nữa thì tự đi mà bỏ nó ra!

- Nhưng mà bỏ thế nào?

Nó dính chặt thế này rồi.

Anh không giúp em sao?

- có thân tự lo!

Nói xong anh nhắm mắt lại nằm gáy khò khò mặc cô muốn làm gì thì làm.

- Bị anh bỏ mặc !

Cô giận lắm , nhưng biết làm sao được !

Đành phải lúi húi tự tìm cách kéo ra.

Nhưng mà... Cô muốn đi vệ sinh lắm rồi , nếu cứ thế này ... Lỡ không may đi ra người anh thì sao.

- Anh... Anh... Em muốn đi vệ sinh , em muốn đi vệ sinh... Huhuhu

- Sợ em qúa cơ!

Anh bực bội mở mắt , có thói đời ở đâu , ngồi trên bụng chồng , rồi nghịch ngợm không hả trời.

- Đi vệ sinh hả?

Ừ thì đi!

- Nhưng mà.... Ááááá

Cô còn chưa nói xong đã bị anh ôm lấy , rồi vắt hai chân cô ngang eo , vẫn để nơi đó yên như vậy .

Rồi tụt xuống giường.

Anh đi bước nào là cô lại cảm nhận được nhóc của anh cũng đang động đậy trong nơi đó của cô , khiến nơi đó không tự chủ mà ẩm ướt hẳn lên để thích ứng và đỡ đau do cọ sát hơn.

Xoay mông cô đặt vào bồn cầu , anh đứng dựa sát vào người cô nhăn nhó nói

- Em giải quyết đi!

- Nhưng anh phải bỏ nó ra thì em mới đi được chứ.

Nó dính như vậy sao em đi được !

( ngước đôi mắt cún con tội nghiệp lên nhìn anh)

huhuhu. Chồng ơi!

- Em...

Anh vừa bực vừa mềm lòng , không suy nghĩ anh rút mạnh cái của mình ra khỏi người cô

ÁÁÁÁÁÁÁÁÁ ĐAU ĐAU...HUHUHU

nghe cô hét toáng lên , anh mới giật mình nhớ ra , sự sai sót của mình

- Đau lắm không Quyết Minh ? Anh xin lỗi!

- hức hức

tự nhiên rút ra đột ngột khiến chỗ đó của cô bị chấn động mạnh đau kinh khủng , chỗ đó của cô giờ đây đang bị đỏ tấy lên , đau nhức vô cùng.

Cô hờn giận hai tai lau nước mắt , phụng phịu khóc.

Nhìn bộ dạng đó của cô trông đáng yêu vô cùng.

Nhưng anh không dám làm liều , đành xót xa lau nước mắt cho cô , dịu dàng nói

- Để anh xem chỗ đó có bị sưng tấy hay làm sao không?

(

Anh vừa nói vừa vạch chân ra xem nó thế nào ? Thì đã bị cô đánh mạnh vào tay trách mắng.

- Không xem ! Anh ra ngoài đi ! Mặc tôi!

- Ngoan ! Anh xin lỗi rồi mà !

Em đi vệ sinh đi , rồi mình cùng đi tắm !

Sau đó anh sẽ bôi thuốc cho em!

Đừng giận anh nữa nhé!

- Không khiến... Hức hức... Đừng tưởng làm người ta đau rồi xin lỗi là được nhé!

- Em nhịn từ nãy đến giờ không thấy khó chịu à?

- đồ vô duyên! ra ngoài!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.