Vợ Ngốc Vô Cùng Ngọt Ngào

Chương 221: Chương 221: Anh ấy thầm yêu cô




Mà đêm đó, việc của Mã Anh Vũ trên mạng không hề thấy nhắc đến dù chỉ một chữ, mọi thứ yên tĩnh đến mức kỳ dị, như thể là chuyện này chưa bao giờ xảy ra vậy.

Anh cả Phó Quân Tiêu nói cảnh sát sẽ tra ra chân tướng.

Đại học Cung Huy xảy ra án mạng nên lãnh đạo phía trên của thành phổ Cung Huy phong tỏa tin tức, không cho phép truyền bá tin tức trái chiều ở trên mạng cũng là có thể hiểu được.

Nhưng Đồng Kỳ Anh muốn biết được kết quả, rốt cuộc cảnh sát có bắt giam Hà Tuân Định để an ủi linh hồn Mã Anh Vũ trên trời hay không.

Thực sự là không thể ngồi đợi một mình ở đại trang viên của nhà họ Phó nữa, Đồng Kỳ Anh vớ lấy điện thoại và ví tiền, rời khỏi đại trang viên của nhà họ Phỏ một mình.

Cổng trường đại học Cung Huy, người đến người đi tấp nập không ngừng, như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra vậy.

Hôm nay là thứ sáu, mới sáng sớm ra Đồng Kỳ Anh đã gõ cửa phòng ký túc xá mà Mã Anh Vũ và Hà Tuân Định từng ở.

Thấy tiếng gõ cửa đột ngột vang lên, bên trong truyền ra một tiếng quát lớn bất mãn: "Ai vậy hả? Mới sáng sớm ra, gõ cái gì mà gõ?"

"Là tôi, Kỳ Anh đây"

Đồng Kỳ Anh nói to.

Qua không bao lâu, cửa phòng ký túc đã mở ra.

Người mở cửa cho cô là Chương Hoàng Minh.

Chương Hoàng Minh nhìn thấy Đồng Kỳ Anh thì vẻ mặt rất kinh ngạc, Phương Thần Hạo cũng đi ra theo, tò mò mà hỏi: "Kỳ Anh, sao em lại đến đây?"

"Em..."

"Không phải em đến tìm Hà Tuân Định đó chứ?"

Chương Hoàng Minh trực tiếp cắt ngang lời Đồng Kỳ Anh.

Phương Thần Hạo nói chêm thêm: "Kỳ Anh, em vẫn chưa quên được tên cặn bã Hà Tuân Định kia à? Bây giờ cậu ta đã không còn ở đây nữa rồi". Truyện Việt Nam

"Vậy Mã Anh Vũ thì sao?"

Đồng Kỳ Anh khe khẽ hỏi, bởi vì cô phát hiện phản ứng của hai người họ với cô có hơi khác thường.

"Cậu ta bị trường học khai trừ rồi mà"

Chương Hoàng Minh lại không cẩn thận mà thốt ra, Phương Thần Hạo lập tức che miệng của anh ta lại, nhếch miệng cười với Đồng Kỳ Anh: "Đừng nghe Hoàng Minh nói linh tinh, Mã Anh Vũ chỉ là tạm nghỉ học về nhà ở thôi"

"Hai người không biết anh ấy đã.."

Đồng Kỳ Anh muốn nói xong lại thôi, nhìn phản ứng của chương Hoàng Minh và Phương Thần Hạo, trong lòng cũng đoán được đại khái là có thể bọn họ thật sự không biết chuyện, bèn nói sang chuyện khác, tâm trạng nặng nề mà hỏi: "Sao anh ấy lại phải tạm nghỉ học?"

"Ây, chuyện như vậy vẫn nên nói với Kỳ Anh đi!"

Chương Hoàng Minh kéo tay của Phương Thần Hạo ra, tiếp tục thao thao bất tuyệt: "Hôm đó sinh nhật Mã Anh Vũ, bọn anh tụ tập uống rượu trắng, lại còn uống rất nhiều.Sau khi em chia tay với Hà Tuân Định không phải đổi luôn cả số điện thoại luôn hả? Bọn anh không liên hệ được với em, sau đó Mã Anh Vũ đột ngột nhắc tới em, oán giận Hà Tuân Định không biết quý trọng em đàng hoàng.Hà Tuần Định không phục, ở trước mặt bọn anh mắng em là đồ đê tiện, còn nói nhà em nợ ngập đầu, ai cưới phải em đúng là xui xẻo, nói em bỏ học về nhà đi xem mắt là vì để lừa tiền sính lễ, chuyện này ầm ĩ tới mức trên trấn trên chỗ cậu ta ai ai cũng biết.Cậu ta còn nói em muốn gả cho ông già thối nào đó để lừa tiền sính lễ của người ta rồi lại hủy hôn, kết quả là thanh danh của em quá xấu, không có ai dám cưới.Tóm lại là Hà Tuân Định hôm đó nói linh tinh về em nhiều lắm.Mã Anh Vũ tức quá, thể là đánh nhau với Hà Tuân Định, bọn anh can cũng không can được.Ngày đó Mã Anh Vũ thực sự là uống quá nhiều, còn đánh Hà Tuân Định tới mức bị thương nặng phải nằm viện.Sau đó Hà Tuân Định dựa dẫm vào cô bạn gái lắm tiền Lâm Ánh Như kia của cậu ta, kiện Mã Anh Vũ, bố mẹ Mã Anh Vũ phải bồi thường tiền mới giúp cậu ta thoát không phải ngồi tù, nhưng cuối cùng là trường học cũng khai trừ Mã Anh Vũ rồi."

"Đây là chuyện lúc nào vậy?"

Đồng Kỳ Anh nghe xong lời chương Hoàng Minh nói thì cay sống mũi, trong chốc lát nước mắt đong đây trong mắt, giọng nói hơi hơi nghẹn ngào mà hỏi lại.

Phương Thần Hạo lập tức cướp lời mà đáp: "Chắc là tầm vài tháng trước"

Đồng Kỳ Anh bấy giờ mới bừng tỉnh đại ngộ, lúc đó đúng là thời điểm cô biết được mình không phải con gái ruột của nhà họ Lương, sau khi bị nhà họ Đồng đổi lại thì vì bố Đồng mẹ Đồng mà không thể không đi xem mắt.

Cô quả thực đã bỏ học để đi xem mắt, nhưng cô không có đê tiện như những gì Hà Tuân Định nói.

Hà Tuân Định bịa đặt thị phi, đổi trắng thay đen, hủy đi thanh danh của một cô gái như cô, anh ta rốt cuộc muốn qì? Đồng Kỳ Anh khó mà tưởng tượng được, trước đây mình thế mà đã từng thích một tên đàn ông mặt người dạ thú như vậy.

"Bọn anh cũng không nghĩ là Hà Tuân Định lại là một thẳng cặn bã như thế, thêm nữa, sau khi Mã Anh Vũ bị trường học khai trừ thì bọn anh cũng không hề qua lại gì với Hà Tuân Định nữa"

Phương Thần Hạo nói tiếp.

Chương Hoàng Minh dùng vẻ mặt khinh bỉ nói thêm: "Là bọn anh khinh không thèm qua lại với loại người như cậu ta.Anh em với nhau ở chung một ký túc xá, chẳng qua là uống rượu nhiều quá, đùa cợt một trận thôi, xong việc bất tay nhau làm hòa là xong rồi.Còn nữa, lúc ấy Mã Anh Vũ tỉnh rượu xong cũng đã thành khẩn tạ tội với Hà Tuân Định rồi.Khoảng thời gian Hà Tuân Định nằm viện, Mã Anh Vũ cũng đã đi theo chăm sóc cậu ta như là người hầu, tiền thuốc men của cậu ta, còn cả tiền học phí và tiền cơm của học kỳ này, tất cả đều là Mã Anh Vũ bỏ ra.Vậy mà cái tên Hà Tuân Định kia khỏi hẳn xuất viện xong thế mà đi tin lời của Lâm Ánh Như gì đó, cầm giấy giám định thương tật theo pháp luật của bệnh viện đi ra tòa án cấp cao kiện Mã Anh Vũ, đòi bố mẹ của Mã Anh Vũ bồi thường một khoản phí kếch xù.Bọn anh thật sự cạn lời với Hà Tuân Định rồi!"

"Tôi thấy nó là thèm tiền thèm đến điên rồi!"

Phương Thần Hạo mắng chửi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.