Nói Minh Tư Thành thấy Nhiên Mộc Miên không chịu nói lời thật với mình thì cũng lười tiếp tục hỏi tới.
Bởi vì anh dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng có thể đoán được, con bé này tám chín phần mười là đi gặp Lạc Vũ.
Mỗi một lần cô đi gặp mặt Lạc Vũ đều là lén lén lút lút.
Lần này chỉ sợ là cũng không ngoại lệ.
Vừa nghĩ tới Lạc Vũ, ngữ khí của Minh Tư Thành lại vô cùng chanh chua: “Bất kể như thế nào, bố mẹ của tôi và cô đã gặp mặt lẫn nhau, đã xác lập quan hệ vợ chồng chưa cưới, mặc dù hai ta đều có ý giải trừ hôn ước, nhưng mà ở trước khi hôn ước này còn chưa giải trừ, cô đều không thể có quan hệ mập mờ cùng với người đàn ông khác”
“2” Nghe lời này của Minh Tư Thành, trên mặt Nhiên Mộc Miên tràn đầy mờ mịt.
“Đã hiểu chưa?” Minh Tư Thành liếc mắt nhìn Nhiên Mộc Miên một cái, hỏi.
Nhiên Mộc Miên mặt đầy không vui kêu rên nói: “Anh thật là nhiều chuyện!”
“Này, đây không tính là tôi nhiều chuyện nhé?” Minh Tư Thành đưa tay khoác lên thành ghế phía sau của Nhiên Mộc Miên, cơ thể cũng nghiêng gần về phía cô, cong môi cười: “Đương nhiên, trong lúc này tôi cũng sẽ vì cô mà thủ thân như ngọc, tuyệt đối không có quan hệ mập mờ cùng một cô gái nào.
“..* Nhiên Mộc Miên nghiêng đầu nhìn tên này, lập tức cảm thấy xấu hổ hỏi lại: “Anh mập mờ cùng với ai thì một chút cũng không có liên quan với tôi”
“ Khuôn mặt tuấn tú của Minh Tư Thành căng cứng, sắc mặt nháy mắt trở nên cực kỳ không dễ nhìn.
Mà ngay tại lúc này, giữa hai người vang lên một giọng nữ ỏn ẻn: “Đàn anh Minh, anh có thể cũng giúp em chấm điểm bài thi tiếng anh của em một chút hay không?”
Vào thời gian này, người đến phòng tự học đại đa số đều là người chuẩn bị cho kỳ kiểm tra tiếng anh cấp bốn hoặc cấp sáu, cho nên Nhiên Mộc Miên không phải là người duy nhất làm bài kiểm tra tiếng anh trong phòng tự học.
Hiện tại đã là thời gian sau giờ tự học, cho nên phòng học không còn an tĩnh giống như vừa rồi.
Nhiên Mộc Miên cùng Minh Tư Thành đều theo tiếng nói đồng thời nhìn lại, chỉ thấy một nữ sinh đang ngồi đối diện bọn họ, hai tay cầm bài thi, nũng nịu đưa tới trước mặt Minh Tư Thành.
Minh Tư Thành lãnh đạm thu hôi ánh mắt từ trên người nữ sinh này, giọng nói nhẹ như mây gió nhả chữ: “Cút!”
Cả thế xác lẫn tinh thần của nữ sinh đều giật mình, không khỏi căng cứng đỏ bừng cả khuôn mặt, có chút không biết làm thế nào rụt tay trở về.
Lập tức những nữ sinh khác ngồi ở một bên bắt đầu châu đầu ghé tai, xôn xao bàn tán.
Nhiên Mộc Miên nhìn nữ sinh kia một chút, lại nhìn nhóm nữ sinh bên cạnh đang chế giễu nữ sinh này, vì hóa giải sự xấu hố cho nữ sinh này mà vội vàng nói giúp: “Đàn chị làm bài kiểm tra cấp sáu sao? Tôi thấy anh tám phần là không biết!”
“Cô xem thường tôi?” Minh Tư Thành không vui nhíu lông mày kiếm đẹp đẽ.
Khóe miệng Nhiên Mộc Miên khẽ nhếch nói: “Vậy anh chấm điểm cho tôi xem một chút đi! Làm ra câu trả lời chính xác và phân tích, một cái cũng không thể thiếu”
“Nếu như tôi chấm điểm đúng hết rồi, đợi lát nữ cô đi tới rừng cây hẹn hò với tôi” Minh Tư Thành nhếch môi cười một tiếng.
Nụ cười trên mặt Nhiên Mộc Miên cứng đờ, có chút chột dạ khẽ đảo đảo mắt, lúng ta lúng túng đáp: “Vậy cũng phải chờ anh chấm điểm đúng hết rồi nói sau!”
“Được!” Minh Tư Thành hiểu ý cười cười, đưa tay đoạt lấy bài kiểm tra trong tay nữ sinh kia, cầm lấy bút đỏ lên chấm điểm.
Trong lúc anh chấm điểm bài thi, các nữ sinh khác ở một bên nhao nhao xúm lại.
Chỉ qua một phút thời gian, bên cạnh cái bàn dài đã có hai vòng nữ sinh vây quanh Minh Tư Thành vừa chấm điểm bài thi vừa giảng giải cách làm của bài, cùng với những điểm dễ sai sót.
Phát âm tiếng anh của anh rất tiêu chuẩn, khiến các nữ sinh nghe rất tập trung tinh thần.
Bởi vì muốn giảng giải lỗi sai trong đề thị, cho nên thời gian chấm điểm dài hơn một chút.
Nửa tiếng sau, Minh Tư Thành giảng xong một câu sai cuối cùng trong đề, các nữ sinh ở bên cạnh không kìm lòng được mà kinh ngạc cảm thán võ tay.
Nhiên Mộc Miên méo miệng, nhưng trong lòng đối với Minh Tư Thành Lại Là bội phục sát đất.
Quả nhiên, ở trong phòng anh từng ở khi còn bé phát hiện các loại cúp, giấy khen, giấy chứng nhận, đó đều không phải là trưng cho đẹp.
Đợi sau khi mọi người tảm đi, bạn học bên trong phòng tự học cũng đã đi gần hết, Nhiên Mộc Miên cũng bắt đầu thu dọn sách giáo trình chuẩn bị đứng dậy rời đi. Hiện tại mới chín rưỡi tối, cách thời gian ký túc xá đóng cửa vẫn còn khoảng nửa giờ.
Minh Tư Thành cầm sách giáo trình cùng bút lên, trực tiếp bỏ vào trong tay Nhiên Mộc Miên, nói: “cô cầm giúp tôi, tôi đi nhà vệ sinh một chuyến. Đừng quên chuyện cô đồng ý với tôi”
*A” Nhiên Mộc Miên nhịn không được lè lưỡi với Minh Tư Thành: Tôi mới không có đồng ý”.
Minh Tư Thành chỉ cười không nói, mà là quay người đi về phía ngoài hành lang Nhiên Mộc Miên nhìn bóng lưng Minh Tư Thành rời đi, trong lúc lơ đãng nhếch khóe miệng, trong lòng không giải thích được mà cảm thấy có một tia ý nghĩ ngọt ngào nổi lên.
Đợi sau khi bạn học bên trong phòng tự học đều đi hết, bên trong phòng tự học cũng chỉ còn lại một mình Nhiên Mộc Miên.
Minh Tư Thành chẳng qua mới chỉ rời khỏi phòng tự học hai phút đồng hồ, đèn điện bên trong phòng tự học đột nhiên tắt ngóm.
Nhiên Mộc Miên bị dọa đến mức vội vàng từ chỗ ngồi đứng dậy, phóng tầm mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
Những tầng phòng học khác cũng đều mất điện, chỉ có đèn đường trên đường trường học là vẫn còn sáng, xem ra là cả trường học đều mất điện.
Nhiên Mộc Miên dứt khoát ôm sách vở từ trên chỗ ngồi đứng dậy, dự định đứng ở trên hành lang đợi Minh Tư Thành.
Khi cô đi đến cửa phòng học thì một cái bóng đen đột nhiên lẻn đến trước mặt cô, khiến cô giật nảy mình.
Ngay trong lúc cô còn chưa thấy rõ người ở trước mặt là ai, đối phương đã giơ tay ra trực tiếp che miệng cô lại.
- -------------------