Sau khi Hạ Huyền Thy đến tìm anh ta lần đó, để hoàn thiện nghiên cứu này, sau đó anh ta đã yêu cầu Hạ Huyền Thy mang Bùi Hải Đăng đến chỗ anh ta để lấy máu.
Kết quả xét nghiệm giống như anh ta đã tưởng tượng.
Hơn chín mươi phần trăm ADN trong máu của Bùi Hải Đăng và ADN trong máu của Đồng Kỳ Anh hoàn toàn trùng khớp. Nói cách khác, hai người bọn họ là một cặp song sinh cùng trứng.
Nhiên Hoàng Minh kiên nhẫn giải thích với Phó Quân Tiêu về kết quả nghiên cứu của anh ta trong khoảng thời gian này: “Quân Tiêu, tớ nghĩ thí nghiệm của bố tớ có vẻ như bọn họ đã thất bại. “Thuốc giải” có tác dụng phụ quá lớn, không thể đưa ra thị trường. Nếu không tìm được giải pháp, họ sẽ từ bỏ nó. Cho nên, Hải Đăng và Đồng Kỳ Anh là sản phẩm thất bại bị họ vứt bỏ. Ngoài ra, các loại thuốc thu thập được khi chúng ta vây quét pháo đài cổ của cậu Bát chính là để sử dụng để điều trị tác dụng phụ của thuốc giải” này. Chỉ tiếc là, những loại thuốc đó cũng là sản phẩm thất bại. Lý do tại sao bọn chúng đánh cắp thi thể của Mã Anh Vũ là vì Mã Anh Vũ là thứ phẩm thất bại của thuốc giải” thế hệ đầu tiên. Quân Tiêu, cậu phải tìm cách bắt được ông Mạo đó. Tớ nghĩ ông ta còn biết nhiều hơn chúng ta.” |
“Tớ đã đồng ý với Hạ Kiến Quốc sẽ không xen vào chuyện của bọn họ. Nếu tớ đi bắt ông Mạo, Kỳ Anh phải làm sao đây?” Phó Quân Tiêu sâu sắc hỏi lại.
“Cái chết của bố cậu, và cái chết của mẹ Phó Quân Bác, nhất định cũng liên quan đến những chuyện này. Chúng ta sắp tiến gần đến sự thật rồi, cậu định bỏ cuộc sao? Hơn nữa cậu còn nhớ “cổ trát” của bà ngoại Đồng Kỳ Anh không? “Cổ trát” đó, không chỉ mình chúng ta và những người trong nhóm nhà mạo hiểm đang tìm kiếm nó, mà còn có cả mấy người bên bố tớ nữa. Tới nghi ngờ, trong “cổ trát” có giới thiệu các vị thuốc giải trừ tác dụng phụ của chất độc thần kinh của “thuốc giải” này. Chẳng lẽ cậu không muốn Đồng Kỳ Anh hồi phục hoàn toàn sao?” Nhiên Hoàng Minh hùng hồn chất vấn.
Giờ phút này, Phó Quân Tiêu im lặng.
Nhiên Hoàng Minh tiếp tục không từ bỏ nói: “Quân Tiêu, Đồng Kỳ Anh mà cậu yêu thực sự đã chết. Con người hiện tại chỉ là một cá thể mới sống lại qua cơ thể của Đồng Kỳ Anh. Cô ấy có tính cách độc lập riêng, không liên quan gì đến cậu và Đồng Kỳ Anh mà cậu yêu. Tại sao cậu cứ chấp nhất với cô ấy? Thêm nữa, cô ấy có thể trốn thoát khỏi phòng thí nghiệm nhưng đã lấy đi tất cả thuốc giải, Hạ Kiến Quốc lại dễ dàng thỏa hiệp với cậu. Tớ nghĩ rằng những điều này liên kết với nhau lại thì hẳn là không đơn giản như chúng ta tưởng tượng đầu. Nếu cậu thực sự muốn Đồng Kỳ Anh mà cậu yêu quay lại bên cạnh cậu, thì cậu nên tiếp tục tìm hiểu sự thật của chuyện này!”
“Tớ sẽ giải quyết xong công việc bên Mỹ trước, sau đó sẽ quay lại giải quyết việc của Kỳ Anh” Phó Quân Tiêu nói xong trực tiếp cúp điện thoại.
Lúc đầu, Nhiên Hoàng Minh chỉ nghi ngờ rằng Đồng Kỳ Anh đến bên cạnh Phó Quân Tiêu là giả, nhưng kết quả bây giờ lại nằm ngoài dự đoán của họ.
Cô không phải giả, cô là Đồng Kỳ Anh, chẳng qua là một Đồng Kỳ Anh khác.
Sau khi trở về nước, Phó Quân Tiêu không quay lại trang viên nhà họ Phó, thay vào đó, anh đến căn cứ bí mật ở thành phố Thuận Canh, lấy vũ khí tự vệ của mình, sau đó một mình đến “Dạ Hoặc” uống rượu giải sầu.
Anh không biết sau khi mình trở về phải đối mặt với Kỳ Anh như thế nào.
Rõ ràng là đã hồi phục sau nỗi mất mát, nhưng lại biết được người phụ nữ anh có được không còn là người anh từng yêu nữa.
Ông trời đúng là đang đùa giỡn với anh mà.
Lúc xuống máy bay, Lạc Minh Ánh đến đón. Vì cô ta là người đã đặt vé nên biết rõ thời gian.
Chính Lạc Minh Ánh là người đã chở Phó Quân Tiêu đến Dạ Hoặc, nhưng sau khi anh xuống xe, cô ta không rời đi. Thay vào đó, cô ta đậu xe rồi đi theo anh vào Dạ Hoặc.
Đây là nơi cô ta và anh gặp nhau lần đầu tiên, Lạc Minh Ánh cũng rất tưởng niệm. Đó cũng là kỉ niệm đẹp nhất trong cuộc đời cô ta.
Thay vì nói rằng hiện tại cô ta đang bí mật theo dõi anh, chi bằng nói là cô ta đang theo dõi anh từ xa.
Cô ta cho rằng mình thật điên rồ, mất trí rồi nên sau khi tan tầm mới bí mật theo anh đến quán bar này.
Lạc Minh Ánh đang ngồi trong một góc thiếu sáng, lặng lẽ nhìn Phó Quân Tiêu trên chiếc ghế trang nhã.
Anh có bờ vai rộng và vòng eo hẹp, mặc bộ tây trang rất gợi cảm và phong độ, nhưng bóng lưng anh lại lộ vẻ rất đơn độc.
Hôm nay anh bị sao vậy?
Khi Lạc Minh Ánh đón Phó Quân Tiêu từ sân bay đã phát hiện ra có vẻ anh đang có tâm trạng tồi tệ.
Lại là vì Đồng Kỳ Anh sao?
Việc Đồng Kỳ Anh không chết là những gì cô ta nghe được từ Nhiên Hoàng Minh.
Về lý do tại sao một người phụ nữ rõ ràng đã chết lại sống lại, Nhiên Hoàng Minh vẫn không nói cho cô ta biết tại sao.
Chỉ là Phó Quân Tiêu rất hiếm khi uống rượu, dường như đêm nay lại muốn không say không vệ.
Uống quá nhiều có thể dễ dàng làm tổn thương cơ thể.
Cảm thấy đau lòng cho Phó Quân Tiêu, Lạc Minh Ánh đứng dậy, không kiềm chế được mà đi về phía anh.
Cô ta hít một hơi thật sâu, vừa đến gần sau lưng anh, một mùi rượu nồng nặc xộc lên mặt cô ta.
Lạc Minh Ánh khẽ cau mày, giả vờ bình tĩnh ngồi xuống bên cạnh Phó Quận Tiêu.
Nhìn hai chai XO đã thấy đáy trên bàn cà phê trước mặt, cô ta hoàn toàn không ngờ được anh đã uống được hai chai rượu đầy.
XO là một loại rượu mạnh, anh còn uống hết hại chai, quả thực là không muốn sống nữa rồi. Đam Mỹ Sắc
- -------------------