Vợ Ngốc Vô Cùng Ngọt Ngào

Chương 307: Chương 307: Cô vì yêu mà điên rồi




“Tiểu Bác, bố cùng ngôi với con trên vòng xoay ngựa gỗ, con có vụi không?”

Trong mỗi từng video, toàn là Phó Quân Bác và Lý Tiểu Bác, cùng với giọng nói của Lý Tư San.

Vì vậy, ban ngày ngày hôm đó, Phó Quân Bác đã ở cùng Lý Tiếu Bác và Lý Tư San cả ngày, buổi tối mới quay về ở cùng với “Chính cung” Đồng Kỳ Anh.

Đồng Kỳ Anh cười khổ, quả nhiên như cô dự đoán.

“Tiểu Bác, con chính là phiên bản thu nhỏ của bố con”

Lý Tư San thực sự đã khiến Phó Quân Bác quay về bên cô ta rồi.

Những video trong này, trên khuôn mặt đẹp trai của Phó Quân Bác đều lộ ra sự thương yêu của người bố dành cho con của mình.

Cho dù Lý Tiếu Bác là con riêng, nhưng chung quy cũng là con trai ruột của Phó Quân Bác, là cháu ruột của Phó Hoằng Khôn.

Vì vậy bọn họ mới quan tâm đến đứa trẻ này.

Cô đưa phương thức liên lạc của chồng mình cho Lý Tư San, chính là để bọn họ tiếp tục ôn lại chuyện cũ sau lưng cô.

Đồng Kỳ Anh cho rãng, Phó Quân Bác và Lý Tư San sẽ xử lý riêng chuyện này, nhưng không ngờ rằng, bọn họ lại tiếp tục nối lại tình xưa.

Lý Tư San có tâm tư gì, đã thể hiện rõ cả.

Trên miệng cô ta nói không phải đến phá hoại hôn nhân của bọn họ, nhưng sau lưng lại làm từng chuyện phá hoại hôn nhân bọn họ.

Người phụ nữ tâm tư không đơn thuần này muốn cùng cô chơi trò cung tâm kế.

Đồng Kỳ Anh không muốn bị Lý Tự San nắm trong lòng bàn tay, liền bỏ máy ảnh xuống, ôm Lý Tiểu Bác sau đó móc ra điện thoại, quay một đoạn video của cô và Lý Tiểu Bác.

“Thành Hưng, anh nói, em có nên đưa đứa bé này đi biển tìm xem trên thế gian rốt cuộc có mỹ nhân ngư không?”

Sau khi đoạn video ngắn quay xong, Đồng Kỳ Anh đều không nghĩ gì cả trực tiếp gửi cho Phó Quân Bác.

Áp lực trong một thời gian dài sẽ khiến một người phát điên.

Mà Đồng Kỳ Anh chính là người phụ nữ bị ép điên đó.

Mỗi đêm sau khi cô biết trên thế giới này có sự tồn tại của đứa trẻ Lý Tiểu Bác, Đồng Kỳ Anh đều lấy nước mắt rửa mặt.

Gối trên giường ướt rồi lại khô, mỗi lần quay về anh ấy đều là buổi tối mới ở cùng cô, sáng ngày thứ hai liên rời đi.

Cô cho rằng, Phó Quân Bác chỉ là biết sự tồn tại của con trai, cũng sẽ cứu tính mạng của đứa trẻ đó nhưng sẽ không quan tâm nhiêu đến đứa trẻ đó.

Kết quả cô đã nghĩ sai rồi.

Mỗi lần Phó Quân Bác quay về đều là ban ngày chơi cùng con, buổi tối mới về bên cô qua đêm, ngày hôm sau liền xem như không có chuyện gì lại tiếp tục đi công tác làm việc.

Một người đàn ông, sống mệt mỏi như vậy, có cần không? Đồng Kỳ Anh cầm lấy quần áo của Lý Tiếu Bác, sau khi cho Lý Tiểu Bác tắm rửa xong, liên áp dụng cách mà Lý Tư San ghi trên sổ dỗ dành Lý Tiểu Bác ngủ.

Tại sao cô phải chăm sóc con của một tiểu tam vậy? Giết chết đứa con của tiểu tam, thì giữa cô ta và Thành Hưng sẽ không tồn tại bất cứ vấn đề gì nữa.

Trong đầu của Đồng Kỳ Anh, thậm chí lóe qua ý nghĩ ác độc như vậy.

Nhưng cuối cùng cũng chỉ là một ý nghĩ lướt qua, cô không có gan đi giết người, càng không có dũng khí kết thúc tính mạng của một đứa bé.

Đồng Kỳ Anh cắn môi, lúc Lý Tiểu Bác ngủ say, cô cũng không kiềm lòng được nữa, leo lên giường khóc không thành tiếng.

Nếu như không phải ông nội Phó Hoằng Khôn gửi phát nhanh những món đồ đó, có lẽ cô đã không nhìn rõ những chuyện hiện tại mà cô phải đối mặt.

Đứa trẻ này cho dù là bố của chồng cô hay là chông cô, họ đều nhận nó.

Tại sao Đồng Kỳ Anh cô lại không bằng lòng thừa nhận nó.

Hai tiếng sau, Phó Quân Bác thở hì hục chạy về.

Đây là lần đầu tiên anh ấy nhìn thấy dáng vẻ ác độc của Đồng Kỳ Anh.

Chỉ nhìn thấy Phó Quân Bác chưa kịp cởi giày, đôi mắt đỏ ngầu, khuôn mặt nhếch nhác, chạy đến trước mặt cô.

“Tiểu Bác đâu?”

Sau khi mọi chuyện bị vạch trần, câu đầu tiên anh ấy quay về không phải là giải thích với cô mà là kéo cô từ sofa dậy, tóm lấy cánh tay của cô lạnh lùng chất vấn cô về tung tích của con trai anh.

Phó Quân Bác chỉ nói ba chữ này, liền cắt đứt toàn bộ những hoang tưởng của Đồng Kỳ Anh đối với anh ấy.

Đồng Kỳ Anh phát hiện ra cô thật sự quá sai lầm quá ngu ngốc.

Cô tự cho mình là đúng, đưa cho Lý Tư San phương thức liên lạc của chồng mình, tự cho rằng chồng của mình sẽ không quan tâm Lý Tư San, càng không để ý đến đứa trẻ đó.

Buồn cười, cô lại lấy sự tự tin hoang đường này cá cược tình yêu của chồng dành cho cô.

Đồng Kỳ Anh cho rằng Phó Quân Bác sẽ vì cô mà lựa chọn quay về với gia đình, không quan tâm đến hai mẹ con Lý Tư San và Lý Tiểu Bác.

||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt) |||||

Nhưng cô không ngờ, Phó Quân Bác lại phản bội cô cùng với con riêng bôi dưỡng tình cảm.

Đúng vậy, tình cảm cha con, máu mủ hơn nước.

Đồng Kỳ Anh cười lạnh, cười vô cùng rạng rỡ: “Hai tiếng trước, sau khi gửi video cho anh xong, em liền lái xe đưa Tiểu Bác đi ra bãi biển. Em nói với nó, trong biển có mỹ nhân ngư, để nó tự đi xem xem. Vì vậy, Tiếu Bác tự đi rồi, em lái xe về đây”

“Đồng Kỳ Anh, em điên rồi!”

Phó Quân Bác đỏ mắt hét lên, không nói thêm gì, cầm lấy chìa khóa xe trong giỏ trà, sau đó quay người rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.