"Người theo dõi cô là du côn lưu manh, tôi một chút cũng không lo lắng, chỉ sợ.." Luss muốn nói lại thôi.
Tần Sơ Hạ tò mò nhìn Luss, chờ đợi câu sau của anh ta.
Luss bỗng nhiên cười cười: "Không có việc gì, có lẽ do tôi nghĩ nhiều thôi."
Lúc này người phục vụ cầm tiền tới đưa cho Luss: "Vừa nãy mới có người thay cô gái này trả tiền"
"Có người trả tiền thay tôi?" Tần Sơ Hạ kinh ngạc.
Luss nhận lại tiền trêu ghẹo: "Hóa ra là bạn của cô."
"Là ai vậy nhỉ?" Tần Sơ Hạ nhìn xung quanh.
Phục vụ trả lời: "Là một người phương Đông"
"Người phương Đông?" Người đầu tiên xuất hiện trong đầu Tần Sơ Hạ là Phó Diệc Phàm.
Nhưng cũng không có khả năng!
Anh bận rộn cả ngày như vậy làm gì có thời gian đến chỗ này uống rượu chứ?
"Tôi xin phép đi trước. Nhân viên phục vụ cái nhẹ đầu lui ra.
Luss đẩy ly "nữ nhi hồng" đã được pha chế lên trước mặt Tần Sơ Hạ, mỉm cười: "Vẫn là vị chua ngọt cô thích."
"Cảm ơn." Tần Sơ Hạ không suy nghĩ nữa, cầm ly cocktail lên nhâm nhi.
"Lần này ở lại bao lâu?" Luss hỏi.
Tần Sơ Hạ không biết trả lời như thế nào: "Cũng chưa biết được, tôi bị đại gia nhiều tiền lâm thời đưa đi công tác cùng"
Thực ra cô cũng chỉ tới để lấy rượu thôi mà!
"Đại gia nhiều tiền? Bố cô sao?"
"Không phải! Là một người khác."
"Vậy sao? Cô lại chọc giận bố cô khiến bố cô rút vốn sao?"
"Đừng nói nữa, dù sao tất cả đều là chuyện bực mình." Tần Sơ Hạ phất phất tay, chống cằm buồn rầu nói.
"Uống xong tôi đưa cô về nhà" Luss nói tiếp.
Tần Sơ Hạ mỉm cười gật đầu: "Được!"
Uống xong ly rượu đỏ màu đuôi gà, Tần Sơ Hạ cũng không quá thích uống rượu nên đứng dậy cùng Luss rời đi.