Vợ Ngốc Vô Cùng Ngọt Ngào

Chương 693: Chương 693: Đầu óc người phụ nữ này có vấn đề




Đầu óc người phụ nữ Hạ Mộc Tử này đúng là có vấn đề mà!

Nhiên Mộc Miên nhịn không được mắng †o trong lòng.

Hạ Mộc Tử vừa đưa cho cô cái chủ ý xấu xa là nhờ cô đưa Minh Tư Thành đến đây rồi hạ thuốc cho Minh Tư Thành.

Sau đó, Hạ Mộc Tử sẽ lấy bản thân làm thuốc giải cho, lên giường với Minh Tư Thành.

Sau khi sự việc xảy ra, Hạ Mộc Tử sẽ gọi những người lớn trong nhà họ Hạ và nhà họ Minh đến chứng thực chuyện Hạ Mộc Tử đã thất thân với Minh Tư Thành.

Theo cách này, dựa vào mối quan hệ giữa nhà họ Hạ và nhà họ Minh, Minh Tư Thành không thể không lấy Hạ Mộc Tử làm vợ.

Mặc dù loại chuyện này thực sự có thể giải trừ hôn ước giữa Nhiên Mộc Miên cô với Minh Tư Thành, nhưng như vậy rất không công bằng đối với Minh Tư Thành.

Bình thường Minh Tư Thành đối xử với cô không tệ, chưa kể anh đã cứu cô, chăm sóc cho cô, cô không thể làm ra hành động lấy oán bán ơn như vậy được.

Sau khi Nhiên Mộc Miên thu dọn hành lý, liền đến quầy lễ tân của khách sạn để trả phòng, vừa quay đầu lại thì chạm phải Minh Tư Thành.

“Anh đặc biệt đến tìm tôi à?” Nhiên Mộc Miên bình tĩnh hỏi.

Minh Tư Thành đưa cho cô cái túi nhỏ trong tay mình: “Cô quên mang theo thuốc.”

“ỒI Cảm ơn” Nhiên Mộc Miên dùng một tay cầm lấy túi thuốc.

Minh Tư Thành tiếp tục nói: “Bắc Bình là quê của tôi. Chuyện cô đến Bäc Bình, ông nội của tôi đã biết. Vì vậy, ông muốn tôi đưa cô đến chỗ của ông ăn tối. Ngày mai, tôi cùng cô trở lại trường học”

“Không cần thiết phải ăn tối đâu!” Nhiên Mộc Miên mỉm cười ngốc nghếch, vội vàng xua tay từ chối.

Minh Tư Thành đơn giản trực tiếp đoạt lấy hành lý trong tay cô, xoay người liền bước đi.

Nhiên Mộc Miên không thể không gia tăng tốc độ để theo kịp bước chân anh.

Mà anh hoàn toàn không cho cô một cơ hội nào để lấy lại chiếc vali.

Nhiên Mộc Miên đi theo Minh Tư Thành lên xe riêng của anh.

Bản thân chiếc xe đã rất rộng rãi, ở băng ghế sau đừng nói là Nhiên Mộc Miên, cho dù cả cô và Minh Tư Thành cùng ngồi vào ở giữa vẫn có thể nhét thêm hai ba người nữa.

“Này” Minh Tư Thành gọi một tiếng, ném một thứ gì đó vào bên cạnh Nhiên Mộc Miên.

Nhiên Mộc Miên nhìn ra đó là chiếc túi mà mình đã đánh rơi khi bị bắt cóc ngày hôm qua, trong lòng rất vui vẻ, rút điện thoại ra, nghĩ đến việc chuyển một tiền cho Nghiêm Văn Bân.

Kết quả là, cô lướt danh bạ một hồi mới nhớ ra cô không có số điện thoại của Nghiêm Văn Bân.

Sau đó, cô lại nghĩ đến mở danh sách lớp để tìm thông tin cá nhân của Nghiêm Văn Bân.

Nhiên Mộc Miên: “Lớp trưởng, rất cảm ơn sự giúp đỡ nhiệt tình của cậu. Đây là tiền tôi đã mượn cậu, tôi gửi cho cậu nhé! Cảm ơn cậu rất nhiều”

Sau khi gửi tin nhắn xong, Nhiên Mộc Miên phát hiện Nghiêm Văn Bân ở bên kia hiển thị đang online, nhưng anh ta lại không trả lời tin nhẳn của cô, không những không trả lời, thậm chí còn không nhận tiền mà cô gửi.

Nhiên Mộc Miên không khỏi thắc mắc.

“Tôi đã giúp cô trả tiền cho cậu ta rồi Đương nhiên cậu ta sẽ không nhận thêm tiền của cô nữa” Giọng Minh Tư Thành đột nhiên vang lên bên tai cô.

Nhiên Mộc Miên đột nhiên ngẩng đầu lên và “cộp” một cái đụng vào trán Minh Tư Thành.

Hai người cùng bị đau, ôm lấy chỗ bị đập vào trên trán của mình.

“Sao anh lại nhìn trộm tin nhắn của tôi?”

Nhiên Mộc Miên bĩu môi oán trách nói Minh Tư Thành lập tức ngồi thẳng dậy, nhàn nhạt đáp: “Ai bảo cô ngồi cách xa tôi như vậy? Tôi chỉ vừa tình cờ ngồi sang đây, tình cờ nhìn thấy mà thôi Nhiên Mộc Miên bĩu môi, tự giác cất điện thoại đi, sau khi chợt nhớ ra điều gì đó, cô quay đầu nhìn Minh Tư Thành, tràn đầy mong mỏi thăm dò hỏi: “Này! Cái người “C” đó, ngày thường đều đối xử với mọi người rất lạnh lùng sao? Tôi cảm thấy trước đây khi ở trong trò hơi anh ấy không nói chuyện với tôi quá nhiều Nhưng gần đây, anh ấy đối với tôi còn rất nhiệt tình”

“Cô để ý tới “C” như vậy sao?” Minh Tư Thành không kìm được mà nhếch khóe môi lên.

Nhiên Mộc Miên mỉm cười nói: “Tất nhiên rồi, tôi đến Bắc Bình lần này đặc biệt để xem trận đấu của anh ấy. Kết quả mặc dù chỉ xem một trận đấu. Có điều may mắn là, đội của anh ấy đã thẳng”

Nói đến đây, Nhiên Mộc Miên nghĩ đến một chuyện, liền xoay người sang một bên, đối mặt trực tiếp với Minh Tư Thành.

“Này! Anh là ông chủ của đội MS. ‘C” đã giúp anh thắng trận đấu. Anh định chia bao nhiêu cho “C”?” Nhiên Mộc Miên tò mò hỏi.

Minh Tư Thành nheo đôi mắt đen thâm thúy hỏi lại: “Cô hỏi chuyện này làm gì?”

“Tôi đang nghĩ, tôi cũng sẽ thành lập một đội như thế này. Sau đó sẽ đào “C” sang đó”

Nhiên Mộc Miên nói ra suy ghĩ kì lạ của mình, hơn nữa trong lòng còn nghĩ đến vô cùng vui vẻ.

Sau nay cô sẽ là bà chủ của sư phụ mình, sư phụ sẽ không chỉ kiếm tiền cho cô mà còn có thể cùng cô chơi game mỗi ngày.

Minh Tư Thành thờ ơ nói: “Cô nghĩ thiên tài IT giống như vậy nói muốn đào là đào đi được sao? Hơn nữa chúng tôi còn có hợp đồng, nếu nhảy sang chỗ khác sẽ phải trả một khoản tiền vi phạm hợp đồng rất lớn”

Nhiên Mộc Miên chớp mắt hỏi: “Phải trả bao nhiêu tiền vi phạm hợp đồng?”

“Ba trăm tỷ” Minh Tư Thành ung dung bình tĩnh nói Không ngờ, Nhiên Mộc Miên lại giống như: đi mua cải trắng, vô cùng hào phóng mỉm cười: “Số tiền này tôi thay anh ấy trả. Anh đưa “C” cho tôi.”

“Nhiên Mộc Miên!” Minh Tư Thành nghe thấy vậy, liền nổi giân đùng đùng: “Hai chúng ta còn chưa giải trừ hôn ước, cô đã nghĩ đến việc bao nuôi trai lơ rồi!”

Ấy! Từ từ đất Sao anh lại tự mắng mình là “trai lơ”!

Sau khi Minh Tư Thành rống lên câu này, trong lòng liền thấy rất hối hận.

- -------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.