Muốn điều tra lý lịch một người thật ra cũng không khó.
Janna bỏ ra ít tiền mời thám tử tư từ thành phố Cung Huy nước Z đến điều tra việc đã xảy ra trong trường thời gian này về Nhiên Mộc Miên và cả Minh Tư Thành.
Tuy rằng chưa có gì chắc chắn, nhưng cô ta chắc chắn Nhiên Mộc Miên có ý đó với Minh Tư Thành.
Mà Minh Tư Thành cũng không xem trọng Nhiên Mộc Miên, thậm chí vì để không dây dưa với cô bé mà nói dối mình là gay.
Janna quấn lấy Minh Tư Thành một đoạn thời gian, sau đó thì không còn bám lấy anh nữa.
Cô ta đặt vé máy bay đến thành phố Thuận Canh.
Gặp được tiểu công chúa nhà họ Phó mang thể chất đặc biệt trong lời đồn.
Vốn dĩ là Nhiên Mộc Miên đang ngồi cùng Lạng Khiếu Nhật ở tiệm bánh ăn bánh ngọt và kem sữa bò, đột nhiên một cô gái nước ngoài ngồi xuống ngay bên cạnh khiến Nhiên Mộc Miên và Lang Khiếu Nhật đều trố mắt nhìn nhau.
“Xin chào, tôi là Janna, là bạn gái kiêm hôn thê của Minh Tư Thành” Janna duỗi tay về phía Nhiên Mộc Miên.
Nhiên Mộc Miên hơi cắn chiếc muỗng, chớp mắt nhìn Janna.
Lang Khiểu Nhật lo lắng Nhiên Mộc Miên cắn chiếc muỗng sẽ làm đau răng, vội giúp Nhiên Mộc Miên lấy cái muỗng ra khỏi miệng cô.
Nhiên Mộc Miên nuốt xuống ngụm kem, nhìn Janna một loạt từ trên xuống, giọng điệu không tin nói: “Cô không phải khẩu vị của Minh Tư Thành”
“Tôi gửi tin nhắn cho cô, cô cũng không xem à?” Janna khoanh tay ôm ngực, ngạo mạn nói.
Lúc này, Nhiên Mộc Miên mặt nghi ngờ hỏi Janna: “Cô gửi cái gì cho tôi?"
“Bây giờ cô xem vẫn còn kịp.” Janna nói.
Nhiên Mộc Miên lấy điện thoại di động ra, mở cái hộp thư mà bình thường bản thân rất ít khi xem ra.
Janna liếc nhìn Nhiên Mộc Miên, khóe miệng kéo lên một nụ cười đắc ý.
Xem xong, Nhiên Mộc Miên bình tĩnh nhìn tin nhắn, ngước mắt nhìn Janna, thật lòng khen ngợi nói: “Kỹ thuật chỉnh sửa không tệ, làm giống y như thật!”
"Cô không tin?” Janna không vui nhíu mày. Nhiên Mộc Miên lấy cái muỗng từ tay Lang Khiếu Nhật lại, không chút lo lắng mà tiếp tục ăn kem.
“Vậy thì cô Nhiên Mộc Miên, nếu cô đã là bạn gái cũ của bạn trai tôi thì tôi hy vọng cô không bám theo bạn trai tôi nữa” Janna hít một hơi thật sâu, hất cằm bắt đầu công khai chủ quyền của mình.
Nhiên Mộc Miên lười để ý đến Janna, tự nhiên ăn như không có gì.
"Tôi đến để cảnh cáo cô, muốn cô không bám lấy bạn trai kiêm hôn phu của tôi nữa!” Janna trừng mắt nói.
Nhiên Mộc Miên nghe thế toét miệng cười: “Cô sợ tôi à? Vậy cô mỗi ngày đến canh chừng tôi cũng được”
“Cô.." Janna muốn nói lại không biết nên nói gì.
Rốt cuộc Lang Khiếu Nhật cũng chen vào nói: “Cô chủ, thời tiết này không nên ăn nhiều kem”.
“Cô chẳng qua là một “kẻ khác loài”, ở trước mặt tôi đắc ý cái gì? Cô biết tại sao Tư Thành phải giải trừ hôn ước với cô không? Bởi vì anh ấy biết cô là “kẻ khác loài”. Trên đời này không có người đàn ông nào nguyện ý ở cùng “kẻ khác loài” như cô đâu” Janna
miệng lưỡi như gió cắt, cực kỳ ngạo mạn đứng dậy: “Thật vất vả mới có một chuyển đến nước Z, tôi còn có hẹn với Tư Thành, đi trước nha.”
Janna nói xong cũng không dừng lại lâu, một mình rời đi.
Nhiên Mộc Miên không để ý đã nắm chặt cái muỗng trong tay, lòng đầy nghi ngờ, cuối cùng cũng được mở ra.
Đúng, cô là “kẻ khác loài” cần bố phái bảo tiêu bảo vệ hai mươi tư giờ, nếu không sẽ bị bắt đi làm chuột bạch thí nghiệm.
Ở chung với người như cô thì quả thực gánh nặng tâm lý có lẽ rất lớn.
Minh Tư Thành không suy nghĩ vì bản thân thì cũng nên suy nghĩ vì người nhà anh ấy. Đây chắc là nỗi khổ không thể nói của anh ấy.
Sau một lúc, Nhiên Mộc Miên hít một hơi thật sâu, nhìn về phía Lang Khiếu Nhật, gương mặt xinh đẹp cười rộ: “Tôi muốn ăn kem phô mai”
“Một phần cuối cùng" Lang Khiếu Nhật đứng dậy, đi gọi cho cô một phần kem phô mai.
Trong tiệm bánh vẫn luôn là Nhiên Mộc Miên ăn, Lang Khiểu Nhật ngồi một bên nhìn.
Trước kia cô không hiểu được khổ sở của Lang Khiểu Nhật, bây giờ cô có thể hiểu được vài phần.
Những “kẻ khác loài” như bọn họ quả thật không nên có hy vọng xa vời với tình yêu.
“Khiếu Nhật, sau này nếu anh không cưới được vợ, tôi cũng không lấy chồng. Chúng ta cứ như vậy mà sống qua hết một đời đi” Nhiến Mộc Miên đột nhiên mở miệng trêu ghẹo.
Lang Khiếu Nhật khó có khi không nhịn được nhếch mép.
Những thứ khác Janna nói cô đều có thể không tin, nhưng cô ta nói câu “kẻ khác loại” kia, cái này cô tin.
Minh Tư Thành chỉ sợ là đã sớm biết rồi.
Thật ra thì loại cảm giác này cô cũng có. Từ khi biết thân phận Lang Khiếu Nhật, cô thường không cố kỵ Lang Khiếu Nhật. Không cố kỵ, nhưng bởi vì sống chung thời gian dài, hiểu được anh ta nên không còn sợ nữa.
Sau khi Nhiên Mộc Miên ăn xong kem phô mai, đột nhiên tùy hứng nói: “Khiểu Nhật, hay là tôi cầm tiền bổ cho làm một ít chuyện có ý nghĩa nhỉ?”.
Trong khoảng thời gian ngắn, Lang Khiếu Nhật có dự cảm không tốt, không đợi Nhiên Mộc Miên nói tiếp, anh ta trực tiếp khuyên can: "Cô chủ, hay là chúng ta cứ an phận thôi.”
“Anh còn chưa nghe hết lời tôi đã kêu tôi an phận” Nhiên Mộc Miên không vui nói.
Lang Khiếu Nhật gật đầu đáp: “Vậy cô nói đi.”
“Sau khi tốt nghiệp, tôi đi dạy thì như thế nào? Tôi giỏi ngoại ngữ, tôi sẽ dạy ngoại ngữ. Bên cạnh đó còn có Ngữ văn và Số học nữa, tôi đều dạy được. Sau đó tôi sẽ mua rất nhiều rất nhiều sách, hay là xây hẳn một cái thư viện đi. Ưm... không được không được, thư viện quá nhỏ, có lẽ tôi nên xây một cái trường học.” Nhiên Mộc Miên nói luyên thuyền quên trời đất về ý tưởng của mình.
Lang Khiếu Nhật không hiểu sao Nhiên Mộc Miên lại đột nhiên có suy nghĩ này.
“Cô chủ, cuộc sống vùng núi xa xôi cô sẽ không thích ứng được” Lang Khiểu Nhật nói thật.
Lang Khiếu Nhật thấy Nhiên Mộc Miên trầm mặc, nói tiếp: “Cô chủ muốn đi đâu, tôi sẽ theo cô đến đó.”
“Anh đồng ý?” Nhiên Mộc Miên mừng rỡ người nhìn Lăng Khiếu Nhật.
Lăng Khiếu Nhật gật đầu.
Bên ngoài tiệm bánh, Janna ngồi trên một chiếc xe hào hoa, nhìn Nhiên Mộc Miên và Lang Khiếu Nhật cùng đi ra khỏi tiệm bánh.
"Cô chủ Janna, đây là tư liệu của người đàn ông kia” Bên cạnh có một người đàn ông áo đen cung kính đưa máy tính bảng đến tay Janna.
Janna lạnh nhạt nhận lấy máy tính bảng, nhìn tư liệu, không khỏi cười một tiếng: “Thì ra là một con chó sói!”