Vợ Ngốc Vô Cùng Ngọt Ngào

Chương 1086: Chương 1086: Khuyến cô ta sau này cẩn thận








Tống Văn Thùy nhìn đến mất hồn.

Mãi cho đến khi Phó Diệc Phàm tỉnh giấc thì má cô ta mới đột nhiên ửng hồng, cô ta liền đưa mắt nhìn đi chỗ khác.

“Nếu như vẫn còn có chỗ nào không khỏe thì nhớ kịp thời báo cho bác sĩ biết, nếu như không còn việc gì nữa thì tôi đi trước đây” Phó Diệc Phàm thấy Tống Vân Thùy đã tỉnh thì đứng lên khỏi ghế sô pha và lạnh lùng nói.

Tống Vân Thùy vội vã lên tiếng: “Tôi muốn xin nghỉ phép hai ngày để nghỉ ngơi được không?”

“Tôi sẽ cho trợ lý xử lý chuyện này” Phó Diệc Phàm đáp lại.

Tống Vân Thùy thấy Phó Diệc Phàm định đi thì lại gọi anh trở lại: “Phó Diệc Phàm, sức khỏe của anh có ổn không?” Dù sao thì cả hai người họ đều bị trúng thuốc...

“Sau này tốt hơn cô hãy cẩn thận với Tần Vũ Bảo!” Phó Diệc Phàm nói xong thì quay người rời đi.

Phó Diệc Phàm vừa ra khỏi phòng bệnh thì y tá chịu trách nhiệm canh gác ở phòng y tá đối diện với phòng bệnh liền gọi điện báo tin cho quản gia của Phó Hoằng Khôn: “Phiền ông chuyển lời lại với ông cụ Phó, tối qua đúng là cậu chủ nhỏ đã canh giữ trong phòng bệnh của cô Tống suốt cả đêm, mãi cho đến bây giờ mới rời khỏi”.

Phó Diệc Phàm từ bệnh viện trở về biệt thự nhà họ Phó, sau khi tắm rửa xong thì mới đến nhà ăn chính cùng ăn sáng với ông cố Phó Hoằng Khôn.

Sau khi bữa sáng yên lặng trôi qua thì Phó Hoằng Khôn liền bảo người làm nữ đem bữa sáng dinh dưỡng chuẩn bị cho Tổng Vân Thùy qua rồi nói với Phó Diệc Phàm: “Diệc Phàm, đây là bữa sáng được chuẩn bị cho Vân Thùy, cháu đem qua bệnh viện đi”

“Hôm nay cháu còn có việc phải làm, cháu sẽ bảo La Khiếu Đình mang qua đó”.

Phó Diệc Phàm cầm lấy bữa sáng được người làm nữ đưa qua, lúc anh đứng dậy và chuẩn bị đi thì Phó Hoằng Khôn lại nói: “Diệc Phàm, tất cả những gì ông cố làm đều là vì muốn tốt cho cháu”

“Cháu biết” Phó Diệc Phàm quay người rời đi.

Nhưng Phó Diệc Phàm vừa mới đi thì Phó Hoằng Khôn cũng rời khỏi biệt thự nhà họ Phó, đến nhà cơ sở nuôi trồng cỏ trong nhà kính của Tần Sơ Hạ.

Lúc Tần Sơ Hạ đang thống kê số liệu thí nghiệm thì có một nhân viên chạy qua và thân thiết gọi cô ta: “Chị Sơ Hạ, bên ngoài có người tìm chị”

“Ừm, biết rồi, tôi ra ngay Tân Sơ Hạ thống kê xong nhóm số liệu cuối cùng thì đặt bút và sổ ghi chép xuống rồi đứng dậy đi ra ngoài.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.