Mặc dù trong lòng nữ quản lý cửa hàng có chút xem thường Đồng Kỳ Anh, nhưng khách hàng là thượng đế, cô ta không thể không trưng cái mặt cười ra được.
“Cô Đồng, thực sự là do sơ suất của chúng tôi. Phòng VIP này đã sớm được cô Lý đặt, là do chúng tôi quên sửa hóa đơn, để tôi sẽ đưa cô qua phòng bên cạnh! Tiếp đó, lại giảm giá cho cô 50%, được không?” Nữ quản lý cửa hàng cười mỉa nói.
Cho dù có phải đền tiền cũng không thể làm mất lòng con gái lớn của thị trưởng được. Dù sao, trong tương lai, nếu cửa hàng thú cưng phải đối mặt với mấy cuộc kiểm tra của các cơ quan quản lý, có con gái của thị trưởng làm chỗ dựa sẽ không còn lo không thông thuận nữa.
Quá rõ ràng, nữ quản lý cửa hàng là đang trợn mắt nói dối.
Sau đó, Lý Hồng Nghi mới nhận ra người phụ nữ Đồng Kỳ Anh này giống y hệt nữ minh tinh Tô Hoài Lan, người quần áo không chỉnh tề trốn khỏi phòng Phó Quân Tiêu vào đêm hôm đó.
Cô ta thực sự không ngờ rằng mình sẽ gặp lại người phụ nữ này ở đây.
Lần trước, cô ta có lòng tốt nói ra sự thật, cũng không biết sau đó Phó Quân Tiêu có tìm được người phụ nữ này hay không.
Nhưng khi nghĩ đến cảnh người phụ nữ này đã ngủ với người đàn ông mà cô ta yêu nhưng không đáp lại, trong lòng đột nhiên cảm thấy cực kỳ khó chịu. Nghĩ đến đây, Lý Hồng Nghi liền ôm lấy chú chó của mình, có chút không kiên nhẫn, nói thẳng: “Cô Đồng, như vậy đi! Hôm nay toàn bộ chi phí cho chó cưng của cô sẽ do tôi thanh toán, cô mang theo chó cưng của cô cùng quản lý cửa hàng đi qua gian phòng bên cạnh gian phòng VIP đi!”
“Cô Lý, ban đầu vốn dĩ phòng VIP này là tôi đặt, hơn nữa tôi cũng đã thanh toán đầy đủ rồi. Nói vậy, chắc cô Lý vẫn chưa thanh toán? Không bằng như vậy, ngoại trừ phòng VIP mà Tiểu Ái của tôi thích, còn lại cô Lý tùy ý chọn phòng VIP với gói dịch vụ, tôi sẽ giúp cô thanh toán hết mọi chi phí.” Đồng Kỳ Anh ôm Tiểu Ái vào trong lòng bình tĩnh cười, trực tiếp đi thẳng vào phòng VIP mà cô đã đặt trước.
“Cô…” Lý Hồng Nghi tức giận đến mức giậm chân, tức giận mà không có chỗ xả, vì vậy giận chó đánh mèo lên quản lý cửa hàng: “Quản lý cửa hàng, phòng VIP này Andy nhà tôi định rồi. Cô ta trả cho cửa hàng bao nhiêu tiền, các cô trả lại cho cô ta đi, tôi trả gấp đôi cho cô. Các cô làm ngay cho tôi, đuổi cô ta cùng con chó hoang của cô ta ra ngoài luôn.”
“Cô Lý, xin cô bớt giận.” Nữ quản lý cửa hàng nhanh chóng xin lỗi Lý Hồng Nghi, cố gắng dỗ dành cô ta: “Cô Đồng, tôi sẽ hoàn tiền cho cô, cô tới cửa hàng thú cưng khác đi!”
“Không bằng như vậy! Cô gọi chủ cửa hàng của các cô qua đây ra giá, tôi mua lại cửa hàng này.” Đồng Kỳ Anh sờ sờ Tiểu Ái trong ngực, bình tĩnh cười nói.
Tiểu Ái cũng cực kỳ khí phách hướng nữ quản lý cửa hàng sủa một tiếng.
Nhất thời nữ quản lý cửa hàng trợn tròn mắt.
Người phụ nữ này trông không giống như bà chủ, vậy tại sao lại dám lớn tiếng như vậy?
Lý Hồng Nghi nghe xong, không khỏi nhếch môi châm chọc: “Cô Đồng, lúc ra ngoài cô không soi gương sao?”
“Gương của cô ấy là đôi mắt của tôi, tôi không biết cô Lý đối với cái gương này có ý kiến gì không?” Một giọng nói đầy từ tính vang lên sau lưng mọi người, giọng điệu điệu đều đều nhưng lại rất thu hút.
Lý Hồng Nghi và nữ quản lý cửa hàng vô thức quay sang một bên, chỉ để nhìn thấy Phó Quân Tiêu tao nhã bước tới phía sau họ dưới sự hướng dẫn của một nữ nhân viên phục vụ khác.
Toàn thân toát ra khí chất nghiêm nghị, nhưng bởi vì nụ cười lạnh lùng trên đôi môi mỏng gợi cảm mà sinh ra cảm giác xa cách, khiến người ta muốn tới gần nhưng lại không dám.
“Quân Tiêu, sao anh lại ở chỗ này?” Lý Hồng Nghi vui mừng khôn xiết, hai chân tự động chạy ra tiếp đón.
Phó Quân Tiêu mặc kệ sự tồn tại của cô ta, trực tiếp lướt qua cô ta, đi tới trước mặt Đồng Kỳ Anh, nâng tay lên đánh nhẹ vào sống mũi của cô, nói: “Bé cưng, từ nay về sau, em chính là chủ của cửa hàng này.”
“Hả?” Đồng Kỳ Anh giật mình sửng sốt.
Lúc này, điện thoại di động của nữ quản lý cửa hàng vang lên, cô ta phải tránh sang một bên để trả lời cuộc gọi.
Sau khi trả lời cuộc gọi, cô ta mỉm cười bước tới trước mặt Đồng Kỳ Anh, cúi đầu khom lưng nói: “Cô Đồng, tôi sẽ thu xếp người đến tắm cho chó cưng của cô ngay lập tức.”
Nữ quản lý cửa hàng nói xong, ở một bên khách sáo nói với Lý Hồng Nghi: “Cô Lý, thật ra, dãy phòng VIP bên cạnh cũng... không tệ.”
“Không cần, từ nay về sau tôi sẽ không bao giờ đưa Andy đến cửa hàng của các cô nữa.” Lý Hồng Nghi ngắt lời nữ quản lý cửa hàng với vẻ mặt kiêu ngạo.
Rõ ràng, cô ta đã quyết định buông bỏ Phó Quân Tiêu, nhưng tại sao trái tim cô ta vẫn đau khi gặp lại người đàn ông này?
“Phó Quân Tiêu, nếu không phải tôi buông tha cho anh, sao anh có cơ hội ở bên người phụ nữ này?” Lý Hồng Nghi đi tới phía trước, tới bên người Phó Quân Tiêu, chỉ vào mũi Đồng Kỳ Anh hung hăng hỏi: “Anh và cô ta hẳn nên cảm ơn công tác thành của tôi mới phải.”
“Vậy thì chuyển cửa hàng thú cưng này cho cô Lý, cảm ơn cô Lý đã tác thành.” Phó Quân Tiêu bình tĩnh cười, nắm lấy tay Đồng Kỳ Anh, trực tiếp rời đi, không rảnh nói chuyện vô nghĩa với Lý Hồng Nghi nữa.
Đồng Kỳ Anh một tay ôm Tiểu Ái, tay kia bị Phó Quân Tiêu nắm, cô hoàn toàn không biết làm sao, vẻ mặt mông lung không hiểu gì.