Vợ Ngốc Vô Cùng Ngọt Ngào

Chương 1030: Chương 1030: Từ đầu đến cuối cô ta đều ủng hộ anh








Tống Vân Thùy liếc nhìn Phó Diệc Phàm, cô ta chỉ thấy Phó Diệc Phàm đang tập trung nhìn vào tập tài liệu trong tay anh thì lúc này cô ta mới nhìn xuống bấm vào tin nhắn trên điện thoại ở dưới bàn.

Đây là một nhóm trò chuyện riêng tư được thành lập bởi một số đồng nghiệp của họ trong công ty, những người này có mối quan hệ với nhau khá tốt.

Trong nhóm này không có Phó Diệc Phàm mà chỉ có một số cổ đông nhỏ của tập đoàn Vân Hàng và một số giám đốc điều hành bộ phận quan trọng của tập đoàn. Họ đã quen biết nhau nhiều năm và hiểu rõ nhau, vì vậy họ gần như không hề giấu giếm gì với nhau cả.

Thông tin trò chuyện trong nhóm:

Giám đốc bộ phận marketing: “Tổng giám đốc Phó ngồi ở chỗ kia, sợ là không hiểu hay giả bộ không hiểu”

Giám đốc Triệu, một cổ đông nhỏ: “Tôi nghe nói trước đây tổng giám đốc Phó từng là một quân nhân, sau khi xuất ngũ thì anh ta ở nhà nhàn rỗi không có việc gì làm nên bị ông cố sai đến đây thực tập để rèn luyện thêm kinh nghiệm. Trước đây người ta không phải là dân trong nghề nên bây giờ không hiểu gì cả. Thôi thà rằng anh ta cứ tiếp tục ở nhà ăn chơi tự do vui vẻ đi cho rồi.”

Chị Hứa, tiếp viên hàng không: “Dù sao thì chúng ta cũng không coi trọng anh ta.”

Cơ trưởng Lý: “Lúc trước thay đổi người lãnh đạo, tôi đã nói rằng tôi sẽ nghỉ việc chỗ này để đi làm chỗ khác. Nếu không phải vì mọi người đột nhiên không chịu nhảy việc thì tôi cũng sẽ không ở lại đây đâu”.

Giám đốc bộ phận vận tải: "Tập đoàn hàng không của chúng ta không sớm thì muộn cũng sẽ bị ông chủ ngu ngơ này làm cho phá sản mất thôi.”

Cả nhóm đều chế giễu Phó Diệc Phàm.

Tống Vân Thùy thấy vậy thì cầm lấy điện thoại di động nhanh chóng ẩn ngón tay cái lên màn hình, thản nhiên đáp:

“Nếu tổng giám đốc Phó hiểu hết mọi chuyện thì còn cần đến chúng ta ngồi đây làm gì chứ? Tổng giám đốc Phó đã tổ chức cuộc họp này với hy vọng rằng mọi người sẽ cùng anh ấy giải quyết những vấn đề lớn trong công việc, thay vì để mọi người nói xấu sau lưng anh ấy như vậy”.

Trong phút chốc, cả nhóm trở nên yên lặng. Thực ra, Tống Văn Thùy rất hiểu tâm lý của mọi người.

Sự thay đổi thành viên trong đoàn thể của họ không lớn như các nhóm ngành nghề khác.

Trong công việc kinh doanh của họ, ngay khi một người vừa gia nhập công ty thì đội ngũ về cơ bản là sẽ như vậy cả đời.

Mọi người đều có tình cảm đồng đội với tổng giám đốc tiền nhiệm nên đương nhiên họ sẽ không vừa lòng với người tổng giám đốc mới vừa lên thay thế.

Đặc biệt, khi ý kiến của họ bị Phó Diệc Phàm không tán thành thì họ lại càng chống đối với Phó Diệc Phàm hơn.

Và cuộc họp này tương đương với cuộc họp của đại diện các bộ phận khác nhau trong tập đoàn.

Có một số vấn đề Phó Diệc Phàm vẫn còn đắn đo suy nghĩ, vì vậy cuộc họp này đã được triệu tập để nghe ý kiến của đại diện các bộ phận khác nhau.

Dù sao thì người ta không thể đánh giá trình độ hiểu biết theo độ tuổi, chỉ cần người này có kiến thức mà bạn chưa biết, thì người đó có thể trở thành thầy của bạn” Bởi vậy Phó Diệc Phàm không muốn đưa ra quyết định một cách tùy tiện, cho nên mới tổ chức cuộc họp này.

Đúng lúc này, vốn dĩ cuộc họp đang diễn ra tốt đẹp thì bỗng nhiên giám đốc bộ phận marketing cãi nhau với Phó Diệc Phàm.

Giám đốc bộ phận marketing là một người có tính tình dễ cáu kỉnh và thẳng thắn, anh ta vừa mới mỉa mai Phó Diệc Phàm trong nhóm riêng tư. Hơn nữa, phòng marketing còn có quyền quyết định hạng ghế và chiết khấu giá vé của mỗi chuyến bay.

Vì vậy, giám đốc bộ phận marketing rất tức giận nói với Phó Diệc Phàm: “Phí chọn chỗ ngồi đã trở thành thông lệ quốc tế. Tổng giám đốc Phó muốn hủy bỏ nó thì chẳng khác nào tự lấy đá đập vào chân hay sao?”

"Ý của tôi rất đơn giản. Chúng ta hủy bỏ phí chọn chỗ ngồi trên chuyến bay có hành trình ngắn, còn chuyến bay


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.