Cô lấy mạt chược và bày tây ra.
Bảy người, một bàn mạt chược, một bàn chơi đấu địa chủ, hoàn hảo.
Người làm vườn và người giúp việc ngôi bên kia chơi đấu địa chủ, bồn người còn lại bắt đầu chơi mạt chược.
Trước đó Cố Gia Huy đã bảo chú An mua một cái bàn bốn góc, bây giờ cái bàn đã phát huy tác dụng thật sự của nó. Cố Gia Huy nhin mấy thứ này thì khẽ nhíu mày khẽ nhíu mày.
“Cái này chơi như thế nào?”
“Em hướng dẫn sơ cho anh nhé, hai bài giống nhau như đúc này sẽ ghép thành một cặp, sau đó là một hai ba, ba bốn năm.. Cứ như thể tính tới, xem như là một bộ bài. Hoặc là ba con bài giống nhau cũng được xem là một bộ bài. Em giải thích đơn giản thể anh có hiểu không?”
“Đơn giản á?”
Đầu Cố Gia Huy đầy vạch đen, anh muốn nói mình chẳng hiểu mô tê gì cả.
Chú An cười cười, nói: “Cậu chủ, để tôi giải thích chi. Trong này có bốn màu và bốn loại hoa văn chia ra gọi là vạn, mao, đồng, phong, ngoài phong ra thì ba cải còn lại đều có từ một đến chín. Phong là bốn hướng đông nam tây bắc, hồng và tổ hợp phát tài đều có bốn quân. Gộp bài lại thành các tổ hợp AA, ABC, AAA là được. AA chỉ chỉ có một đôi, còn lại thì có thể đổi tùy loại. Nói thế cậu đã hiểu chưa?”
“AA, ABC, AAA? Tơi hiểu rồi.”
Hứa Minh Tâm nghe thể thì đầu cô cũng đầy vạch đen, chẳng lẽ cô giải thích không dễ hiểu ư? Tại sao gån với mấy chữ cái đó thì anh có thể hiểu nhưng một hai ba, ba bốn năm thì anh lại không hiểu vậy?
Kỳ thị, kỳ thị ra mặt luôn!
Hửa Minh Tâm bĩu môi, tỏ vẻ không vui.
Thoạt đầu Cố Gia Huy vẫn chưa quen chơi, rồi cái gì mà Thanh Nhất Sắc, Thập Tam Yêu, Đối Đổi Hồ Đẳng.
Anh như người đang lọt vào trong màn sương mù, thế nhưng sau vào ba ván thì anh cũng đã tìm hiểu được một vài thứ.
Anh cử tưởng là chủ An cũng tầm tâm cỡ minh, ông ấy ở nước ngoài suốt, chẳng hiểu gì về mấy thứ này nhưng không ngờ ông ấy lại chơi như diều gặp gió.
“Chú An, chú am hiểu về mấy thứ này lắm u?”
“Già cả rồi nên nhàn rồi phán chán, khi ra ngoài mua đô tôi thường đi ngang qua một sòng bài, kìm lòng không đặng nên vào trong xem thứ một chút. Tôi cảm thấy nó thú vị hơn cả cờ vua. Trước đó sáng nào tôi cũng khá rảnh rỗi nên hay đi chơi. Tôi lớn tuổi rồi nên cũng phải vận động đầu óc nhiều hơn một chút, nếu không sẽ trở thành người ù lì, lâu dần lại ngốc đi mất”
“Mấy bà lớn tuổi ngoài kia có thể đi nhảy múa để rèn luyện sức khỏe, tôi thì lại hơi ngường nên đành phái sang chỗ mấy ông đánh cờ, chơi mạt cược các kiểu. Tôi còn biết cả chơi đấu địa chủ cơ, chơi cũng được läm”
Cố Gia Huy nghe thể thì trên trán đây vạch đen: “Chú An, gần đây chú có vẻ hơi nhàn rồi nhỉ?”
Ấy… Hình như ông ấy mới lỡ miệng cái gì rồi.
Chú An ho khan hai tiếng, nói: “Đánh bài, đánh bài thôi.” Vận may của Hứa Minh Tâm khá tốt, sau khoảng sáu ván thì thắng một lần và nhì hai lần.