“Em nghĩ xem sau này nên sinh mấy đứa con.”
“Sao lại nghĩ về chuyện này?”
“Tại xúc động về chuyện lần này quá. Sau này nếu đứa đầu là con gái thì chúng ta sinh thêm đứa nữa, còn nếu đứa đầu là con trai thì chúng ta không sinh nữa nhé?”
“Sao lại nói thế?”
“Anh nhìn đi, bố chồng có ba đứa con trai, giờ thành ra thế này. Em sợ nhỡ sau này sinh ra hai đứa thì chúng nó lại đấu đá nhau vì chuyện thừa kế gia tộc gì đó. Em không muốn thấy cảnh hai đứa tự giết nhau. Em nghĩ bây giờ người cảm thấy khó chịu nhất chắc là bố chồng, dù có đứng về bên nào thì bên còn lại cũng như miếng thịt cắt từ người ông ấy ra. Chắc hẳn ông ấy đang đau lòng lắm”
“Anh và Cố Triệt không phải là con cùng một mẹ, em nhìn xem, anh và anh hai ở với nhau rất vui vẻ còn gì? Sinh con là chuyện của sau này, em đừng nghĩ nhiều nữa, anh cũng không cần có hai đứa con, dù đứa đầu là con gái thì chúng ta cũng chỉ sinh một đứa thôi.”
“Hả?” Hứa Minh Tâm nghe vậy thì hơi ngạc nhiên, “Anh không cần con trai để kế thừa gia nghiệp à?”
“Phụ nữ sinh con rất đau, em sợ đau như vậy sao có thể chịu được?
Không cần sinh hai đứa đâu, một là đủ rồi.”
“Nhưng sinh một đứa thì liệu nó có buồn không? Từ nhỏ đã không có bạn chơi cùng rồi.”
“Có thể nhận nuôi thêm đứa nữa, vậy là tốt rôi còn gì?”
Hứa Minh Tâm nghe vậy thì gật đầu, ý này cũng không tệ, nhưng ai mà biết trước được chuyện sau này sẽ thế nào chứ.
Nhưng mà vừa nghĩ đến việc sau này phải sinh em bé cho Cố Gia Huy thì cô vừa vui lại vừa khẩn trương.
“Anh đã xin nghỉ ở trường cho em rồi, hôm nay có một số việc cần phải giải quyết, sức khỏe của em ổn rồi chứ?”
“Giải quyết gì cơ?”
“Giúp em rời khỏi nhà họ Hứa.” . đam mỹ hài
Hứa Minh Tâm nghe nói vậy thì thấy tim mình như hãng đi một nhịp.
Rời khỏi nhà họ Hứa? Vậy sau này cô không còn liên quan gì đến nhà họ Hứa nữa à?
Chuyện này Cố Gia Huy không tiện ra mặt nên anh giao cho vợ chồng Ngôn Dương.
Hóa ra, vợ chồng Ngôn Dương đã đến đây từ sáng sớm rồi, đang chờ ở dưới lầu.
Thẩm Thanh thấy gò má Hứa Minh Tâm còn hằn dấu tay, cánh tay thì toàn vết bầm tím thì đau lòng muốn chết.
“Con điện chết tiệt đó, sao dám tra tấn con thành ra thế này chứ? Lần sau mà để mẹ nuôi thấy thì kiểu gì mẹ nuôi cũng sẽ không để nó yên đâu, dám động vào con gái nuôi của mẹ à!”
“Dạ dạ, vợ nói đúng lắm ạ.”
“Bây giờ anh biết nịnh hót em rồi à, chuyện này giải quyết thế nào đây? Anh phải đòi lại công bằng cho Minh Tâm chứ? Hai người đàn ông to sừng sững như thế, một người đứng đầu tập đoàn J&C, một người thì đứng đầu tập đoàn Phát Đạt, hai người là phế vật à?”
Mỗi lần mắng người thì Thẩm Thanh chẳng bao giờ bỏ qua cho ai, ngay cả Cố Gia Huy cũng vậy. Cố Gia Huy nghe vậy thì nhìn về phía Ngôn Dương với vẻ mặt rất khó coi.
Bây giờ ông ta đang ra vẻ giả nhân giả nghĩa, ngây thơ lương thiện, chẳng biết trước kia ông ta đã tà ác bố trí hết thảy mọi chuyện thế nào.
Ngôn Dương cũng chẳng buồn nhìn sang Cố Gia Huy, mà cúi đầu, khép nép sợ vợ mình tức giận.