Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 568: Chương 568: 8




“Được rồi, được rồi, lần này em sẽ chủ động!”

“Được thôi.”

Hứa Minh Tâm kiếng mũi chân hôn lên môi anh một cái và nói: “Được rồi, được rồi, có qua có lại, xong nhé! Vào nhà, vào nhà thôi! Em có chuẩn bị quà cho mọi người!”

“Có cả quà nữa ư?”

Hứa Minh Tâm lấy ra một đống hộp qua chia cho mọi người nhưng Cố Gia Huy lại không có.

Trong hộp là quần áo mới.

Ngày mai là ngày đầu tiên của năm mới nên phải đổi mới từ trên xuống dưới, nhất là quần áo mặc trên người.

Cô chuẩn bị cho chú An áo dài khăn đóng, trang phục truyền thống của nước nhà.

Mọi người xem quà và ai cũng thích thú ra mặt.

“Tôi định ngày mai mới gửi cho mọi người nhưng sợ mai không kịp nên tối nay gửi trước, mai mọi người đều phải mặc quần áo mới nha!”

“Cám ơn cô Minh Tâm.”

“Không có gì! Không có gì, tất cả chúng ta đều là người một nhà. Buổi tối mọi người có muốn xem tiết mục cuối năm không? Tôi đi chuẩn bị đồ ăn vặt, tôi đã mua rất nhiều hạt dưa, chúng ta cùng nhau đón giao thừa nhé!”

“Được được được, để tôi đi gói sủi cáo, sáng mùng một đầu năm phải ăn hình nén vàng.”

“Buổi tối cũng có thể ăn khuya, chắc chắn đến tối tôi sẽ đói bung!”

Mọi người cùng nhau chui vào nhà bếp.

Cố Gia Huy cong môi lên, nụ cười đó ngày càng nở rộ. Chú An nhận ra được anh đang cực kì vui vẻ.

Căn nhà vô cùng náo nhiệt, có một đứa trẻ đáng yêu ai ai cũng thích.

Nếu như lúc đầu, Cố Gia Huy để ý đến Hứa Minh Tâm chỉ là một sự xúc động nhất thời thì bây giờ nó đã được khắc cốt ghi tâm. Cô như pháo hoa vừa mới nở rộ trên bầu trời, mãi mãi nở rộ trong tim Cố Gia Huy.

“Cậu chủ đang rất vui vẻ đúng không?”

“Tôi biểu hiện rõ ràng ra mặt như thế u?” Cố Gia Huy nhíu mày hỏi.

“Nụ cười trong mắt cậu chủ không thể giấu đi đâu được, anh mắt cậu nhìn cô Minh Tâm chứa đầy sự yêu thương và cưng chiều. Ban đầu tôi còn lo lãng không biết có gái thể nào mới hợp với cậu chủ. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều.”

“Ví dụ như?”

“Một cô chiêu nhà trâm anh thế phiệt với sự đoan trang và nền nã hoặc là hòn ngọc quý của một gia đình bình thường. Cũng có thể là cô gái hoạt bát sáng sủa như cô tư. Nhưng tôi không ngờ cậu lại chọn người như cô Minh Tâm”

“Cô ấy là kiểu người thể nào? Nói tôi nghe thử một chút đi.”

“Cô Minh Tâm là người chân thật không hề có sự giả dối nào trong tâm hồn ấy, cô ấy đối đãi với tất cả mọi người bằng sự chân thành. Cô ấy là một đứa trẻ hiền lành thánh thiện, cũng dốc lòng dốc sức quan tâm đến mọi người xung quanh. Cô ấy cũng cực kì hoạt bát, ríu rít như loài chim khách, nói nhiều cũng không khiến con người ta cảm thấy phiền lòng. Nhìn cô ấy cười rộ lên khiến mọi thử như đang tỏa sáng, tất cả đều trở nên vui vẻ hơn. Một lão già như tôi cũng sắp trẻ ra cả chục tuổi, dồi dào sức sống.”

“Cô Minh Tâm là một bảo bối có phép thuật đặc biệt khiến tất cả chúng tôi đều trở nên vui vẻ và hòa thuận với nhau hơn nhiều, ai cũng thoải mái. Căn nhà này cũng giống một gia đình hơn. Cậu chủ.. Tâm trạng cậu chủ cũng thay đổi rất nhiều, không còn gay gắt và cầu kính như xưa nữa, hiền hòa hơn”

“Nghe chủ nói thế thì đúng là cô bé đó đáng gờm thật. Dường như ở bên cô ấy không tới mấy tháng nhưng tôi luôn là người thay đổi, tinh tình cô ấy thì chẳng thấy đổi một chút gi.”

“Cậu chủ đang ngày càng tốt lên.”

“Chú không biết là tôi đã bị cô bé kia ăn sạch sành sanh không còn miếng xương nào rồi ư?” Cố Gia Huy hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.