Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 798: Chương 798: 8




Nhưng không ngờ rằng vừa mới đi đến cửa, cô đã bị hù dọa bởi chiến trận trước mắt mình.

Có vài người qua lại ở trước cổng, nhưng bây giờ tất cả mọi người đều đứng thành hai hàng, mà chính giữa cổng lại là vô số hoa hồng kết thành hình trái tim rất to.

Trong trái tim đó còn dùng những bông hoa hồng màu xanh rất hiếm thấy để viết lên ba chữ “Hứa Minh Tâm”.

Có một người đàn ông đứng ở giữa hình trái tim đó. Người đó mặc một bộ vest đeo giày da, nhìn cũng rất được.

Nhưng… Cô không quen biết người này.

Cô muốn rời đi bằng cách đi đường vòng, nhưng lại bị người đó chặn lại.

“Hứa Minh Tâm, làm bạn gái anh nhé!”

“Anh là ai? Tôi không quen anh.”

“Bây giờ em quen anh rồi đó. Anh là Tiêu Nam, năm nay học năm bốn và là đàn anh của em. Mặc dù em không để ý đến anh, nhưng mỗi ngày khi ở trong Tử Vịh đều luôn để ý đến em. Em không phát hiện môn tự chọn mà em chọn năm nay đều có anh sao? Anh luôn ngồi ở bên cạnh em.”

Bên cạnh?

Mỗi lần lên lớp đều kín hết cả người và vô cùng lộn xộn, cô nào chú ý đến đến người ngồi bên cạnh mình? Nhưng mỗi lần cô ngồi ở trong góc lớp, dựa lên vách tường, bên tay trái cô thật sẽ sẽ có một nam sinh viên ngồi ở đó.

Nhưng cô chưa bao giờ để ý dáng vẻ của người đó trông có được hay không.

Từ khi cô trở thành con gái nuôi của nhà họ Ngôn, sau khi giá trị được nâng cao thì cũng sẽ chịu sự quan tâm để ý khi ở trường học.

Cũng có người tỏ tình với cô, nhưng đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy màn tỏ tình lớn như vậy.

Cô vô cùng sợ hãi.

“Hứa Minh Tâm, em đồng ý làm bạn gái của anh không?”

“Đồng ý! Đồng ý! Đồng ý!”

Hứa Minh Tâm còn chưa mở miệng, không ngờ đám đông xung quanh lại rất tích cực hăng hái. Bọn họ vội vàng chạy vào góp vui, không ngừng hô to “đồng ý”.

Mà ở cách đó không xa, Khương Tuấn cũng đã lái xe đến. Bởi vì Cố Gia Huy đã đợi ở bên đường rất lâu nhưng vẫn không nhìn thấy Hứa Minh Tâm đâu, cho nên định đến trường xem thử. Không ngờ lại nhìn thấy cảnh tượng ở trước cổng này.

Đôi mắt lạnh lẽo của Cố Gia Huy khẽ nheo lại. Anh nghiến chặt răng, vẻ mặt âm u lạnh lẽo rất đáng sợ.

Anh nhìn người đàn ông đó với ánh mắt lạnh lùng, bên trong đôi mắt đó còn cất giấu sự vẻ khó hiểu.

Bầu không khí trong xe lập tức trùng xuống đến cực điểm.

Khương Tuấn ngồi trên ghế lái, cảm nhận được sự lạnh lẽo toát lên từ phía sau lưng mình mà sống lưng siết lại, mồi hôi lạnh chảy ròng ròng.

Tiêu rồi, tiêu rồi, con người cuồng yêu vợ ghen rồi. Đây chính là chuyện không thể cứu vãn được.

Tay của Cố Gia Huy đấm lên chốt cửa, Khương Tuấn vội vàng lên tiếng.

“Anh Trung, anh không thể ra mặt được. Chuyện này nhất định phải để cô Minh Tâm tự mình giải quyết. Anh… vô cớ xuất binh đó!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.