Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 1180: Chương 1180




Cô coi ông ta là ba, gọi suốt mười tám năm, ông ta lại coi thường mạng sống của cô, coi cô là một nỗi sỉ nhục.

Cô vẫn luôn chịu đựng, nhưng sức chịu đựng của con người có giới hạn.

Lò xo khi bị kéo dẫn quá mức sẽ bật trở lại.

Một khi bật lại sẽ không bao giờ trở về như bạn đầu được nữa, Sắc mặt Hứa Văn Mạnh đỏ lên, không biết phải nói cái gì.

Ông ta táo tợn đi đến, ôm một tia hy vọng cuối cùng.

Ông ta biết Hứa Minh Tâm là người mềm lòng, chỉ cần ông dỗ dành vài câu nhất định sẽ khiến cô mềm lòng.

Có thể ông ta không biết mình đã động vào điểm giới hạn của cô.

Người trong lòng cô muốn liều mạng bảo vệ là Cố Gia Huy..

Cô biết anh rất mạnh mẽ căn bản không thiếu một người có thực lực yếu ớt như cô.

Nhưng thế thì sao chứ, cô muốn bảo vệ trái tim anh, cô sẽ không bao giờ từ bỏ.

Cô không có nhà, không được người nhà yêu thích, chưa từng được cảm nhận hơi ấm của tình thân, tình yêu, cũng không biết mùi vị được người khác bảo vệ, cương chiều là như thế nào.

Nhưng Cố Gia Huy lại cho cô tất cả điều đó, cô cũng muốn liều mạng báo đáp lại anh.

Hiện tại Cố Gia Huy như thế nào cô cũng không biết, tưởng tượng về sau anh có thể bị liệt, trái tim cô liền đau nhói

Người nhà họ Hứa để đạt được mục đích của mình lần lượt đem cô đẩy vào nguy hiểm, căn bản không để ý tới tính mạng của cô.

Chỉ có Cố Gia Huy vẫn luôn cố gắng bảo vệ cô, tình nguyện để mình bị thương, cũng không để cô bị tổn thương một chút nào. “Khương Tuấn, đem ông ta ra ngoài đi, nếu lần sau ông ta còn dám xông vào thì trực tiếp đánh gãy chân ông ta, tôi sẽ chi tiền thuốc men.”

“Cô, tôi là ba của cô, tất cả mọi người đến xem này, con gái bất hiếu có đàn ông liền quên ba, còn dám đánh gãy chân tôi, quả thật là vô lễ, cô như vậy sẽ bị trời phạt.” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Hứa Văn Mạnh, cho dù bị trời phạt thì nhất định là ông cũng không ít hơn tôi đâu.”

Cô lạnh lùng nói.

Ở nhà họ Hứa cô đã gặp quá nhiều chuyện xấu xa rói.

Mà Hứa Văn Mạnh lại khiến cho cô thay đổi quan điểm hết lần này tới lần khác, cho cô cảm nhận sâu sắc rằng trên đời lại vẫn còn người có thể vô liêm sĩ, để tiện tới mức độ này. Nếu ông ta nghĩ lại vấn đề của mình, đối đãi với cô thật lòng, cô cũng sẽ không tuyệt tình như vậy.

Trái tim con người đều bằng da bằng thịt, khi nào ông ta mới không lợi dụng cô nửa?

Khương Tuấn đưa Hứa Văn Mạnh đi, một lát sau Bạch Thư Hân đã trở lại, thấy sắc mặt cô tái nhợt, mọi người xung quanh túm lại bàn tán chuyện vừa xảy ra.

Bạch Thư Hân lo lắng hỏi: “Cậu không sao chứ? Hứa Văn Mạnh lại tới gây chuyện a?”

“Không có việc gì, trước kia có lẽ vẫn sẽ để ý, hiện tại cũng không muốn quan tâm nữa.”

“Không quan tâm nữa là đúng, gia đình như vậy mà cậu vẫn còn lưu luyến thì cậu chính là một tên đại ngốc, biết không? Tớ thật sự chưa thấy qua người nào đối trả như vậy, giống như quỷ hút máu, nóng lòng muốn tận dụng hết những giá trị cuối cùng trên người cậu. Bây giờ Hứa An Kỳ không còn giá trị lại muốn dựa vào cậu, trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy.”

Bạch Thư Hân không vui nói, thấy đôi mắt Hứa Minh Tâm ảm đạm liền biết mình lại nhiều chuyện rồi. “Quên đi, mọi chuyện đều đã qua rồi, tớ mua cho cậu ít xoài, ngon lắm, ăn đi.” Cô nhợt nhạt lên tiếng, cắn một miếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.