Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 1242: Chương 1242




“Tôi có người đàn ông mạnh mẽ như Quý Khiêm người bảo vệ thì vốn không cần lo lắng. Các cô chú ý nhé. tạm biệt”

“Em nói anh là người đàn ông mạnh mẽ sao? Sao em biết?”

“Khi em đói thuốc cho anh cũng không phải là không nhìn thấy cơ thể của anh.”

“Đó chỉ là nửa thân trên thôi, em chưa nhìn thấy nửa thân dưới thì sao có thể cắt câu lấy nghĩa được?”

“Anh đi chết đi! Cút sang bên kia!”

Hai người vừa cười vừa nói mà rời đi,

Bạch Thư Hân mở miệng, muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại không nói ra được chữ nào.

Một lúc sau cô ấy thở dài rồi nổi: “Đi thôi, tiếp tục “Cậu không thoải mái trong lòng, đúng không?” đi dạo phố “

“Như nhau cả, sau khi Cố Gia Huy rời đi cậu cũng đâu dễ chịu gì. Mỗi ngày phải giả vờ điểm nhiên như không có chuyện gì, biến bản thân trở nên bạn rộn. Tất cả đều là tự cậu chữa thương cho mình mà thôi.”

“Tớ đã tốt hơn nhiều rồi. Có Cố Gia Huy tớ sẽ sống rất tốt rất tốt, nhưng không có anh ấy thì tớ cũng sống được. Tổ là vợ chưa cưới của anh ấy cũng giống như tớ là Hứa Minh Tâm vậy, tớ vẫn là tớ điều này không thể thay đổi được. “Minh Tâm, cậu mạnh mẽ hơn tới nhiều “Được rồi, đi dạo phố thôi. Đừng nói những lời linh tình nữa.

Cô cười hì hì nói, không biết bắt đầu từ lúc nào mà cô cũng học cách che giấu cảm xúc.

Cô là người phụ nữ của Cố Gia Huy, nhưng cô cũng là Hứa Minh Tâm.

Cô sống rất tốt khi dựa đàn ông.

Khi rời xa đàn ông cô cũng sống rất ổn, có nghĩ… Có lẽ mình rất xuất sắc rồi.

Hôm sau, Bạch Thư Hân ngủ đến tận mười một giờ mới gọi điện thoại cho cô, kêu cô qua đây cùng nhau nấu lẩu.

Hứa Minh Tâm liền qua chỗ cô ấy, tiên tay mua một đồng thức ăn lớn mang theo.

Thời tiết hôm nay khá âm u, có vẻ như sắp có mưa thật rồi, tin nhắn nhắc nhở cũng được gửi đến điện thoại, chắc chắn có tuyết rơi, hơn nữa đây còn là trận tuyết rất lớn.

Cô xách túi, những ngón tay đã lạnh công đến cứng ngắc.

Cô vừa đến nhà của Bạch Thư Hân liền nhanh chóng rửa rau chuẩn bị các loại nguyên vật liệu. “Thư Hân, bao lâu rồi cậu chưa đụng đến phòng bếp vậy? Cậu có biết ở đây toàn là bụi không thể “

“Thế à? Cậu cũng biết tớ không giỏi mấy việc nấu nướng mà, có phòng bếp cũng vô dụng, thà mua đồ hộp bên ngoài ăn còn hơn “

“Cậu không sợ ăn đổ bên ngoài hoài sẽ ảnh hưởng xấu đến dạ dày à?”

“Sợ gì chứ? Con người có kháng thể mà. Hot trend bây giờ là ăn đổ hộp ở ngoài bán đó. Rất nhiều người đi làm không có cách nào chú ý đến nhiều vậy đâu. Hơn nữa nấu cơm phiền phức vậy, tở cũng chả thích đầu. Đồ hộp vừa ngon vừa tiện lợi, tốt quả còn gì.”

“Lý do lý trấu, sau này chắc tớ sẽ thường đến đây vào cuối tuần. Cậu mau đi rửa mặt đi, rồi tùy ý ăn chút đồ lót dạ này”

“Đúng rồi, Ngôn Hải vừa gọi điện cho tớ đó, tớ cũng kêu anh ta đến đây ăn chung rồi “

“Đàn anh Ngôn Hải sao cũng đến đây thế?”

“Lo cho cậu chứ sao, lúc nào cũng hỏi bóng gió tớ tình hình của cậu như nào. Đúng lúc cậu cũng đến đây vậy tiên thể ăn chung một bữa với nhau đi. Dù gì mấy bữa lầu cũng không làm tớ nghèo được “

“Được rồi, vậy tớ xuống lầu mua thêm thịt”

“Thêm mấy lon bia nữa.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.