Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 1286: Chương 1286




Cô chưa từng trải qua việc như này, tuổi lại nhỏ, hướng dẫn về nam nữ cũng không cứu được cô.

Cô không nhịn được mới tìm Cố Yên, nghĩ cô ấy hiểu Cố Gia Huy nhiều hơn một chút, nói không chứng có thể phân tích ra.

Kết quả phân tích ra một phiền toái lớn.

Cô không hề muốn mấy thứ này mà

Cô cảm nhận được trên đỉnh đầu có hai ánh mắt nham hiểm bám chặt lấy mình mang theo vô vàn ý xấu khiến da đầu cô tê dại, lưng đổ mồ hôi.

Lần này có lẽ nhảy vào sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội. “phóng đại chỗ nào? Lời tôi nói đều là những câu có lý. Cậu đừng ngượng ngùng với tôi, cậu nên thảo luận với tôi, không được chịu đựng một mình! Nằm chặt lấy anh tôi, tôi còn chưa từng thấy đàn ông nào bắt đầu ăn mặn mà còn có thể tiếp tục ăn chay “Em hình như rất có kinh nghiệm nhiề

Giọng nói trầm tĩnh của Cố Gia Huy phát ra, “Mẹ tôi ơi! Anh… Anh ba? Sao anh lại nghe lén em nói chuyện chứ? Em…Em còn có việc, em đi trước

Cố Yên sợ tới mức vội vàng cúp điện thoại.

Màn hình điện thoại sáng lên, toàn bộ nhà ăn trở nên vô cùng yên tĩnh đến mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy. “Ngắng đầu nhìn anh

Cố Gia Huy dùng giọng ra lệnh.

Anh rốt cuộc cũng hiểu rõ vì sao mấy ngày nay Hứa Minh Tâm lại có chút kỷ quái nhưng anh lại không thể hiểu được.

Hiện tại anh mới nhớ ra, giữa bọn họ còn có một hiểu lầm chưa được gỡ bỏ.

Hứa Minh Tâm yếu ớt ngẩng đầu lên, đáng thương nói: “Chú ba Cổ, em nói là hiểu lầm. Anh có tin không?”

“Em nghĩ anh khở sao?”

PHỨC “Em lo lắng anh bắt lực?”

“Đây. Đây chỉ là nghi ngờ. Dù sao chúng ta cũng đã làm cái kia, nhưng từ sau khi chúng ta giải hòa, anh vẫn không chạm vào em. Em sợ bởi vì lần trước cái nhau, anh còn canh cảnh trong lòng. Nếu như tình cảm có ngăn cách giống như là một vết sẹo, dù cho đã tốt hơn cũng sẽ có dấu vết lưu lại”

“Cho nên…Cho nên “

“Cho nên em đi tìm Cố Yên, đến tình cảm của bản thân mà em ấy còn làm hỏng bét, có thể dạy cho em cái gì? Em hỏi Bạch Thư Hân còn đáng tin cậy hơn em ấy, em ấy là em gái anh, chẳng lẽ anh còn không hiểu rõ em ấy sao?”

“Vậy…Vậy em lập tức gọi điện thoại cho Bạch Minh

Châu, tạm biệt

Hứa Minh Tâm muốn bỏ trốn, nhưng mà lại bị Cố Gia Huy dễ dàng níu cổ áo mà xách lên lầu giống như xách gà con.

Cô bị đè ở trên giường, hơi thở cực nóng của người đàn ông phả vào mũi khiến cô mặt đỏ tại hồng. “Em thật sự không nhớ rõ sự việc đêm đó?”

“Không Không nhớ rõ, hoàn toàn mơ hồ. Em…Em cũng không biết lần đầu tiên của mình mất như thể nào

Cô buồn bã nói, lần đầu tiên của cô thật đúng là kỷ lại “Vậy anh nói cho em biết, đêm đó giữa chúng ta chưa từng xảy ra bất kì việc gì, ern tin không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.