Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 1421: Chương 1421




Hoặc cô con gái nhà giàu nào đó nhìn trúng một câu chẳng điển trai của một gia đình cũng thuộc hạng có tiền thì hai người sẽ ngồi nói chuyện, tán gẫu vô cùng vui vẻ.

Đằng sau còn có bể bơi và một sân golf ngoài trời cho những ai cảm thấy nhàm chán. Tầng ba là nơi giải trí, thư giãn, khách khứa có thể chơi bài hoặc đánh bị a tại đó.

Đúng là bữa tiệc của những kẻ thừa tiền có khác, là do cô suy nghĩ nông cạn quá rồi, cô cứ tưởng bữa tiệc này chỉ đơn giản là nơi ăn uống hát hò mà thôi.

Cố Gia Huy vừa bước vào mà đã có rất nhiều người lên tiếng chào hỏi anh.

Hứa Minh Tâm nhìn thấy vợ chồng Ngôn Dương. Thầm Thanh đi tới chỗ nào thì Ngôn Dương cũng đi tới chỗ đó, nhiều năm trôi qua như vậy rồi mà họ chưa từng biết hai từ “chán nhau” là gì cả. Chờ cô và Cố Gia Huy kết hôn xong, chắc chắn cô phải hỏi bố mẹ nuôi để học hỏi kinh nghiệm giữ lửa tình yêu và hôn nhân như vậy mới được.

Cố Gia Huy biết cô không thích mấy nơi sôi động như thế này nhưng vì là Chủ tịch Tập đoàn nên anh có rất nhiều bạn bè xã giao trên phương diện hợp tác làm ăn không thể bỏ được. Anh bảo Hứa Minh Tâm đi tìm Thầm Thanh trước, lát nữa anh sẽ đi tìm cô sau. Có Thẩm Thanh đi cùng cô thì cũng có thể tránh được rất nhiều rắc rối.

Cô gật đầu rồi đi về phía góc phòng, “Vợ à, em đi chậm thôi không lại dụng người, đụng đầu vào đâu bây giờ, anh sẽ đau lòng lắm đây.”

Em không được uống rượu vang đầu, socola vị rượu cũng không được ăn nót. Em thích ăn chưa hà Không nên đầu, chắc là em thích ăn cay đấy nhỉ”

“Nhưng mà ăn cay cũng không tốt cho cơ thể của em lắm đâu, hay là… ăn ngọt đi? Loại ít chất béo hả? Bánh nhân trứng muối nhé?”

“Ngôn Dương, anh muốn chết a?” Thẩm Thanh không thể chịu được nữa.

“Vợ à, em muốn nổi nóng à? Em có thể đánh anh cũng được nhưng mà đừng kìm nén nhé, kìm nén không tốt cho sức khỏe của em đâu.”

“Em muốn đánh anh à? Cầm đồ gì đó rồi mới đánh nhé, đừng đánh bằng tay, đau tay em thì sao bây giờ?”

“Bố mẹ nuôi… hai người đang làm gì vậy a?” Hứa Minh Tâm nhìn hai người họ đang đẩy qua đầy lại thì cảm thấy vô cùng khó hiểu.

“Mẹ nuôi của con cảm thấy không thoải mái nên bố sơ mẹ con mệt”

“Mẹ thấy không thoải mái a? Trông sắc mặt vẫn ổn mà nhi?”

“Đừng nói nữa, mẹ có thai nên Ngôn Dương chăm mẹ như chăm người bị thần kinh như thế này này.” Thẩm Thanh nói bằng giọng bắt đắc dĩ.

“Vợ à, không phải em nói chúng ta phải giữ bí mặt chuyện em có thai ư? Sao em lại nói cho Minh Tâm nghe thế?”

“Do anh chứ còn do ai nữa, anh nghĩ mấy người đó không nghi ngờ em đang có mang đứa con thứ hai ư? Tuổi đã cao, bị người ta nghi ngờ thôi cũng đủ xấu hồ lắm rồi mà mọi chuyện còn bị anh biến thành như thể này, đúng là tức chết đi được.”

“Ừ ừ, tại anh, tại anh hết, em muốn trút giận thì cứ đánh anh đi cũng được, đừng kìm nén sự tức giận trong lòng nhé.”

“Anh mau biển đi cho khuất mắt em, nếu không em ngược đãi con trai anh đẩy, anh tin không?”

“Là con gái chứ. Em hành hạ trẻ con cũng được nhưng chờ sinh ra rồi hành hạ sau được không, bây giờ em đừng giày vò bản thân mình mà.”

“Ngôn Dương, anh biến ngay”

“Được được được, con gái nuôi, con chăm sóc mẹ con giúp bố nhé”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.