Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 1426: Chương 1426




Trên người anh ta toát ra một hơi thờ khiến người khác phải khiếp sợ, đến mức cô phải hít thở không đều.

“Tôi có quen người đó không? Có thân thiết không?”

“Là Cố Gia Huy sao?”

“Không phải.”

“Bố nuôi, mẹ nuôi…”

“Không phải.”

Cô vẫn chưa dứt lời thì Phó Minh Tước đã không còn kiên nhẫn nữa mà nói: “Được rồi, tôi đã nói đủ nhiều rồi. Hứa Minh Tâm, cô có thể mặc sức tận dụng tình cảm của chúng ta nhưng có một ngày nó sẽ kết thúc. Đợi đến ngày nó kết thúc thì tôi sẽ làm việc của mình.

Anh ta nói xong thì sải bước rời đi, không thèm ngoảnh đầu lại.

Sau đó thì anh ta đã nhanh chóng hòa vào trong đám đông rồi biến mất dạng.

Cả người cô như cứng đờ lại, cô nắm chặt lấy nằm tay, lòng bàn tay toát mồ hôi.

Hãi hùng, kinh sợ, lo lắng, hoang mang…

Tất cả những cảm xúc tiêu cực đều lập tức bộc phát ra.

Phó Minh Tước muốn giết ai có liên quan đến cô? Vợ chồng Ngôn Dương, bố con nhà họ Cố còn có cả Quý Thiên Kim và Quý Mặc Nhiên…

Lẽ nào là người của nhà họ Quý sao? Dù gì thì trước đó cũng đã từng trải qua một sự kiện rồi.

Cô suy nghĩ đến mức đầu có chút đau nhức, đến mức gần như không thở nổi.

Đúng lúc này, Cố Gia Huy đi tới hỏi: “Làm sao vậy? Sắc mặt em khó coi quá, không thoải mái sao?”

“Phó Minh Tước đã đến, còn nói rằng sẽ giết một người. Người đó có liên quan đến em, nhưng em không biết đó là ai.”

Nghe vậy Cố Gia Huy không khỏi cau mày, có vẻ như anh đã đánh giá thấp Phó Minh Tước. Ở một nơi trong ngoài đều có tại mặt của nhà họ Cổ vậy mà anh ta vẫn có thể ra vào tự do như vậy.

“Em nghi ngờ là người của nhà họ Quý, dù sao thì ổn ảo trước đó cũng có chút không vui vẻ gì.”

“Cho dù em biết rồi thì có thể làm gì chứ, để phòng một tên sát thủ sao? Người nhà họ Quý đều không đơn giản, bọn họ sẽ có người bảo vệ, dù em có bắt an thì cũng không có cách nào. Hơn nữa, Phú Minh Tước muốn động tới bọn họ, e rằng cái giá phải đưa ra cũng không nhỏ. Anh ta sẽ suy nghĩ kỹ trước khi hành động, em không cần quá bận tâm về chuyện đó.

“Có phải là không quen với những chuyện như vậy không? Để anh đưa em lên lầu nghỉ ngơi một lát.”

“Ừm, em cũng muốn ngủ một giấc

Sau khi bị Phó Minh Tước gây rồi một trận, cô cũng không còn tâm tư để ứng phó với những người đó nữa, chỉ đơn giản mà né ra. Cô ngủ một giấc, đến khi tỉnh lại, không nghĩ tới Cố Gia Huy vẫn còn ở bên cạnh, anh đang chăm chú đọc sách.

Cô còn nhớ là anh đã đi xuống lầu rồi mà.

“Sao anh lại ở đây? Không cần phải đi xã giao sao?”

“Không cần, anh muốn ở lại đây cùng em. Hơn nữa không có em bên cạnh, đảm phụ nữ đó sắp ăn thịt anh luôn rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.