Trong cả tòa thành, ai ai cing nghiêm túc thận trọng. Mọi người đều dùng vẻ mặt nghiêm trang mà giao tiếp với nhau.
©ó thể do Hứa Minh Tâm từ bên ngoài đến nên căn bản không ý thức được tòa thành này là một sự tồn tại uy nghi như thế nào. Nên ăn vẫn ăn, nên uống vẫn uống, nên cười vẫn cười, nên chơi vẫn chơi.
Trong mắt Josh và những người khác, cô như là một con diều gặp gió vậy.
Còn bọn họ lại là những con diều bị buộc chặt trên dây, thậm chí đến cả tư cách để bay ra ngoài cũng không có.
Bởi vì không ai có thể cười đùa cợt nhả khi đối mặt với sự uy nghiêm và bất khả xâm phạm của Kettering.
Nhưng sống như thế này thì mệt mỏi lầm.
Vì vậy sự xuất hiện của Hứa Minh Tâm giống như một con bướm đang nhảy múa, đập vào mặt gương, mặt gương lập tức có dấu hiệu vỡ vụn.
Tuy không tan rã nhưng một khi mặt gương đã xuất hiện vết nứt thì rất khó sửa chữa lại như ban đầu.
Mặt trời của cô thật rực rỡ, đó là thứ mà họ chỉ có thể thấy chứ không thế Hứa Minh Tâm hầm nước lèo, xào thịt bò đế lát nữa cho vào nồi lẩu.
Bận rộn hơn một tiếng đồng hồ mới gần xong.
Lại làm thêm các loại rau ăn kèm thì mới xem như đã chuẩn bị ổn thỏa, vừa lúc đến bữa tối.
Mấy người bọn họ dọn đồ vào nhà hàng, sau đó ngồi xuống quanh một cái bàn rồi bắt đầu nấu lấu.
.Josh cần trước một miếng thịt bò béo như thể anh ta đang thử thuốc độc vậy.
“Như thế nào? Ăn ngon không? Tôi đã hầm xương rất lâu đó, nước canh thế nào?”
“Không tệ không tệ.”
Diên nghe thấy thế thì định cầm đũa lên ăn nhưng bị Josh ngăn lại: “Bụng chướng thì đừng ăn cay, húp nước đi, còn chỗ này để anh”
“Cậu hai… tôi có thể ăn bên này không? Có mất vệ sinh không “Không cần chú ý nhiều như vậy, có món lẩu mà cô phải một chiếc đữa tôi một chiếc đũa à..”
Lời Hứa Minh Tâm nói hoàn toàn không có tác dụng, Strzyga vẫn luôn nhìn Josh, ông ấy thấy anh ta thả lỏng mới bắt đầu động đũa.
Cô tỏ vẻ hơi tổn thương, cô mới là nhân dân lao động chân chính mà…
Hứa Minh Tâm chuẩn bị rất nhiều món ăn, bọn họ không ăn thì còn một vua dạ dày như mình đây mà.
Nhưng cô đã coi thường sức chiến đấu của 4Josh và Strzyga, hai người vẫn mở một chai rượu vang đỏ ra.
Ăn lẩu uống rượu vang, tuyệt đối rất hiếm thấy.
Đến cuối cùng Hứa Minh Tâm cũng không ăn bao nhiêu, hơn nữa còn lặng lẽ ăn một nồi canh suông.
Đôi đũa bên cạnh thật sự không gắp được, đồ cô bỏ vào đều bị Josh ăn.
Nếu cô gắp một miếng thịt của.Josh thì Josh sẽ lập tức trừng dọa cô sợ đến không dám ăn nữa.
Quả nhiên không có chuyện gì là một bữa lẩu.
không giải quyết được, nếu như có thì ăn hai bữa thôi.
Lúc mấy người ăn khí thế ngất trời thì đột nhiên trên cầu thang truyền đến tiếng động.