Bạch Thư Hân chật vật thì thấm, cổ họng như nghen lại, không kìm chế được nước mắt nữa, tùy ý rồi xuống.
Thiện Ngôn ôm chặt lấy cô ta, võ vào lưng cô ta liên tục như dỗ dành một đứa trẻ.
Trong lòng cô ta cũng có rất nhiều đau khổ, nhưng tên phế vật kia đã bị hận thù che mắt, không cảm nhận được sự đau lòng của cô ta.
Vậy thì anh ta sẽ đền bù giúp tên phế vật kia, đây là điều duy nhất anh ta có thể làm bây giờ.
Bạch Thư Hân khóc mệt rồi thì ngồi nghĩ ngợi ở trên ghế sa lon còn Thiện Ngôn thì xuống bếp nấu com.
Kỹ thuật của anh ta có hạn, cuối cùng chỉ làm được hai bát cơm trứng chiên.
Bạch Thư Hân cũng không bắt bẻ gì, ăn không sót lại chút nào, Thiện Ngôn lập tức rất có cảm giác tự hào như vừa làm được chuyện lớn.
“Mà này, buổi tối tôi ở đâu?”
“Chắc trợ lý của anh đã sắp xếp khách sạn cho anh rồi. Anh biết rõ tung tích của Mạc Ngôn, nhất đỉnh cũng phải biết buổi tối anh ấy ở đâu, đứng hỏi tôi lung tung như vậy, tôi sẽ không để anh ở đây đâu”.
Thiện Ngôn sở sở mới của mình một cách bất lực rồi nói: “Phụ nữ thông minh quá cũng không tốt!”
“Là anh tự nghĩ tôi quá ngu ngốc, ăn xong thì về luôn đi, tôi cũng mệt mỏi cả ngày rồi.”
“Nhưng tôi vẫn còn ốm”
“Sẽ có người chăm sóc cho anh.”
“Em yên tâm đến vậy sao?”
“Ừm, rất yên tâm.”
Cô ta đẩy Thiện Ngôn ra, anh ta đen mặt đưa tay chạm vào mũi mình.
Thiện Ngôn bất đắc đi nhún vai, xoay người rời đi, nhưng trong lòng lại có một chút không nỡ. .
||||| Truyện đề cử: Chờ Ngày Gió Đông Ấm Áp |||||
Điều này bao gồm cả cảm xúc của anh ta, nhưng nhiều hơn chính là những cảm xúc nhẹ nhàng.
Nhân cách chính cũng có thể cảm nhận được sự tồn tại của nhân cách thứ hai sao?
Anh ta vẫn luôn quen thuộc với hành động của Ôn Mạc Ngôn, giống như một người ngoài cuộc hiểu rõ rằng mọi thứ.
Nhưng… bây giờ có phải ngược lại không? Vẫn chỉ là những cảm xúc mãnh liệt ngẫu nhiên mà thôi.
Thiện Ngôn bực mình nhíu mày, không ngờ tên phế vật kia lại có thể phát triển nhanh đến mức vượt quá tầm với của mình.
Bạch Thư Hân nằm ở trên giường, thở ra một hơi dài ngột ngạt, trong lòng cảm thấy hết sức phức tạp.
Sự xuất hiện của Thiện Ngôn khiến cô ta phải hút thở một hơi, điều chỉnh lại cảm xúc.
Nhưng mà… cảm xúc này có thể kéo dài bao lâu dây?
Dường như mối quan hệ của cô ta và Ôn Mạc Ngôn đã rơi vào ngõ cụt.
Đúng lúc này, điện thoại di động của Bạch Thư Hân vang lên, là số của Ôn Thanh Vân.
Cô ấy đã từng gọi cho Bạch Thư Hân một cuộc, cũng bởi vì một cuộc gọi đó, đã đề lại bóng ma đối với dãy số này trong lòng cô ta.
Khi nhìn thấy lần nữa, ngón tay cô ta cũng hơi run
Cuối cùng, ấn nút nghe.