Kỷ Nguyệt Trâm lập tức không có khí phách, vội vàng lên xe.
Kể từ khi cô ta ra đời đã có năng lực kỳ lạ, cô ta luôn cảm thấy có thể dự đoán được một số việc. Tất cả mọi người coi cô ta thành quái vật, mà anh của cô ta nhìn rất xa, trực tiếp đưa cô ta đến chỗ Đạo sĩ học âm dương bát quái.
Sau đó, cô ta lại đi học Phật học, học Thiền đạo.
Thậm chí ngay cả khảo cổ cô ta cũng từng làm, chỉ thiếu không lẫn lộn cùng Đội đánh cương thi và cũng chưa đi đào mộ.
Sư phụ Phật giáo nói cho cô ta biết là nhân quả luân hồi.
Kiếp trước cô ta có thể thấy âm dương cho nên kiếp này cũng có thể
Cô ta có thiên phủ ở phương diện này nhưng không thể nhìn và nói quá nhiều, nếu không sẽ dễ chết
Cho nên mỗi lần cô ta coi xong đều sẽ cảm thấy thân thể dần suy yếu.
Phải ăn thịt mới có thể bổ sung năng lượng.
Cô ta và Kỳ Thiên Minh cùng mẹ khác cha, mấy năm nay nhờ anh ta chăm sóc nên cuối cùng mình càng ngày càng nghèo, người không bằng heo! “Em nói chuyện đó cho Cố Gia Huy rồi à?”
“Ừm, không còn cách nào, ai bảo em nợ Hứa Minh Tâm. Hiện giờ em học thành tài trở về cũng coi như là làm chút chuyện tốt để cho bọn họ ít phải chịu tôi.”
Cô ta nói với vẻ bất đắc dĩ, thở dài.
“Vậy tại sao em không nói trực tiếp với Hứa Minh Tâm mà lại nói cho Cố Gia Huy. Anh ta rất nguy hiểm, nếu như anh ta thật sự tức giận muốn giết người diệt khẩu thì anh tuyệt đối sẽ không quay đầu lại nhìn em mà sẽ quay đầu bỏ chạy đấy.”
Kỳ Thiên Minh rất thực tế, anh ta nói không chút do du.
Kỷ Nguyệt Trầm nhìn anh ta với vẻ xem thường. Đó không có lương tâm l
“Chuyện này sao có thể nói cho Hứa Minh Tâm biết được chứ? Ngộ nhớ người ta không chấp nhận nồi, rồi ngất xỉu, mắc công em còn phải đưa người ta đi bệnh viện, như vậy thì tốt chỗ nào chứ? Đàn ông có tâm lý chịu đựng áp lực lớn hơn, cho nên có thể chấp nhận được. Anh, nếu anh là Cố Gia Huy, anh sẽ lựa chọn thế nào? Anh sẽ lựa chọn mình tiếp tục sống yên ổn, hay liều mạng bất chấp tất cả vậy?”
“Em tính thử xem tỷ lệ thành công của anh ta trong cuộc thi đấu giữa anh ta và ông trời là bao nhiều?”
“Em nghĩ sẽ không tới mười phần trăm, anh ta sẽ không đầu lại ông trời. Phương Đông xem trọng phong thủy, ai cũng có thiên đạo luân hồi của mình. Còn phương Tây thì xem trong sao hoàng đạo, mỗi ngôi sao đều có quỹ đạo vận hành của riêng mình. Cho nên không ai có thể lệch khỏi quỹ đạo của mình được “Nhưng chẳng phải bọn họ vẫn đang ở bên nhau, trong khi số phận của bọn họ lại hoàn toàn không cho phép hai người ở bên nhau đấy sao?”
“Cho nên đây chính là sự trừng phạt. Anh nói cho em biết trước đi, nếu anh là Cố Gia Huy, anh sẽ lựa chọn thế nào, em thật sự rất tò mò về vấn đề này…”.
“Anh sẽ không hề do dự mà quay đầu rời đi ngay, dù gì tính mạng cũng chỉ có một, còn vợ thì không có cô này thì anh tìm cô khác. Huống hồ, Lucia là cô chủ con nhà giàu, hai người môn đăng hộ đối, trai tài gái sắc. Nếu để anh lựa chọn, chắc chắn anh sẽ không lựa chọn giả đỗ đầu.
Nói xong, anh ta liếc nhìn Kỳ Nguyệt Trâm đang ngồi ở bên cạnh.
Kỷ Nguyệt Trâm lập tức lấy hai tay che ngực, rồi tức giận mắng: “Đồ khốn, Kỷ Thiên Minh, anh không có ai để yêu là đáng đời đấy, với quan điểm này của anh, không tìm được người yêu là đáng! Anh về nói với mẹ chúng ta chuẩn bị tốt tư tưởng đi, cả đời này anh chỉ có thể làm lưu manh mà thôi”
Cô ta giúp Kỳ Thiên Minh bói toán thì biết anh ta cũng mang mệnh Thiên sát tỉnh giống như mình, cả đời này khó mà tìm thấy đối tượng để yêu
Anh ta có rất nhiều một ngày ba cô cũng có thể không lặp lại trong vòng một năm.
Nhưng lần nào cũng kết thúc chóng vánh trong vòng mấy ngày.
Anh ta cũng đã quen với việc này rồi.
Còn cô ta là hoa đào héo úa, đã sớm lụi tàn rồi, cho nên càng khó mà gặp gió xuân.
Bọn họ đúng là một nhà không thể lập gia đình.
“Kỷ Thiên Minh, em không thể gắng gượng được nữa, em mệt quá, khi nào tới nơi thì anh gọi em nhé…
Giọng nói của cô ta ngày càng nhỏ, vì hao tổn năng lượng, nên cô ta cần phải nghỉ ngơi.