Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 1688: Chương 1688




Hứa Minh Tâm chụp cho anh ảnh cô đang nấu ăn, sau đó anh bảo cô ăn nhiều hơn, nếu cô buồn ngủ, hãy đi ngủ sớm không cần đợi anh Khi Cố Gia Huy trở về, đã mười một giờ rưỡi.

Một người đàn ông hô mưa gọi gió trong ngành tài chính, lại phải thêu thùa bằng tay, lại còn đứng trước máy khau, thật sự mất công đứng trước cái máy khâu.

Không chừng ai đó nhìn thấy đều muốn cười, mỗi lần như vậy đều bị Donald cười nhạo.

Đôi tay ký hợp đồng hàng chục tỷ của Cố Gia Huy lại đầy vết kim.

Anh đẩy cửa bước vào, thấy đèn trong phòng khách vẫn sáng Trên ghế sô pha, bóng dáng nhỏ bé cuộn tròn mình, sớm đã ngủ say.

Giống như một chú mèo nhỏ dễ thương, e thẹn đáng yêu.

Cô gái này… đã nói không cần phải chờ mình, nhưng lại không chịu nghe lời. Anh bước nhẹ về phía trước, ngồi xuống ôm cô lên, muốn đưa cô vào phòng ngủ.

Không ngờ cô gái này ‘ưmï một tiếng, không vừa lòng, nói: “Cố Gia Huy, em còn chưa ăn cơm, anh định ôm em đi đâu?”

“Không phải em nấu cơm rồi sao? Sao còn chưa ăn?”

“Em làm như vậy để cho anh xem, anh không có ở đây… không muốn ăn. Đồ ăn vẫn còn trên bàn, mau đi hâm nóng đi, hôm nay em mệt chết đi được, lại còn đói nữa..”

“Ừm, anh đi đây” Anh ôm Hứa Minh Tâm bãng một tay, tay kia cho thức ăn vào lò vi sóng.

“Sao hôm nay em lại mệt?” Trong lúc chờ đồ ăn nóng lên, anh hỏi.

Hứa Minh Tâm nói: “Diên bị bệnh và tính tình không tốt, không muốn gặp mọi người, vì vậy em đã đến đó” Cô biết khả năng nói dối của mình không đủ, nhất định sẽ không thể che giấu được qua đôi mắt như cú của Cố Gia Huy, cô chỉ đơn giản là né tránh trọng điểm, nói chung cũng không xem là đang nói dối. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Con gái khi tức giận thật sự rất vô lý. Có phải dọa em sợ không?”

“Không, nhưng em rất buồn. Với tư cách là bạn, em không thể giúp được gì. Em cảm thấy mình khá vô dụng. Trước đây bị Ngọc Vy làm cho khó xử, em còn giúp cô ấy. Nhưng bây giờ…thật khó chịu”

Cô cúi đầu xuống, vuốt tóc mai của anh, nó cứng ngắc có chút đâm vào tay cô.

Cô tò mò chạm vào bộ râu của anh một lần nữa, cũng rất cứng.

Nhưng cô vẫn không kìm được mà xoa mặt anh, cọ cọ râu của anh.

“Em đã rất tốt rồi, em đã làm những gì có thể, không ai nói em không phải cả”

“Em biết mọi người sẽ không nói, nhưng em cảm thấy có lỗi với chính mình” Cô thở dài nói, toàn thân không có chút sức lực.

“Xem ra anh phải tìm cách chữa khỏi cho em, sao có thể ủ rũ như vậy được. Bây giờ không phải đang hot cô tiên nữ tràn đầy sinh lực sao?”

“Này? Làm sao anh biết ngôn ngữ mạng vậy?” Hứa Minh Tâm vô cùng kinh ngạc.

Cố Gia Huy thả cô xuống và lấy thịt bò tươi trong tủ lạnh ra, bổ sung năng lượng cho cô.

Anh vừa nói vừa dùng dao: “Vì để cùng em hâm nóng tình cảm và bù đắp khoảng cách mười năm của chúng ta. Người đàn ông của em vừa có thể làm thanh nhiên thanh thuần khôi ngô, vừa có thể làm một ông chú quyến rũ. Em muốn có một chú chó nhỏ, anh sẽ tặng em. Em muốn một con chó sói nhỏ, anh cũng tặng em luôn”

“Uh…Sao lại nghe giống dân chơi thế?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.