Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 1834: Chương 1834: Chương 1833




“Hay là em đến làm việc ở TẬP ĐOÀN J&C với tư cách là một nhân viên tài chính”

“Em muốn làm gì vào buổi tối?”

“Em? Em muốn mở một tiệm bánh và làm theo phong cách phương Tây.”

“Em muốn làm cái gì thì làm cái đó đi, không cần lo lắng cái nhìn của người khác.”

“Nhưng hiện tại em có chuyện quan trọng hơn phải làm”

“Chuyện gì?”

“Em muốn… Sinh cho anh một đứa con, được không?”

Hứa Minh Tâm quay đầu, ánh mắt sáng như hai viên ngọc nhìn chằm chằm vào anh.

Cố Gia Huy thấy cô nói vậy, bàn tay dừng giữa không trung, không nói một lời nào.

Chỉ trong nháy mắt, sắc mặt anh liền trở nên nghiêm trọng.

“Bố rất mong được bế cháu!”

Cô quơ quơ tay trước mặt anh, chờ đợi câu trả lời.

“Chuyện sinh con không cần vội vàng, con còn quá trẻ, phụ nữ phải hai mươi năm tuổi cơ thể mới đủ trưởng thành”

“Nhưng lúc đó anh cũng đã ba mươi lắm!”

“Em đang sợ năm năm nữa, anh không còn đủ mạnh trên phương diện kia?”

Anh nhíu mày hỏi Hứa Minh Tâm quay đầu, không nhìn anh nữa, bĩu môi, cảm thấy có chút mất hứng.

Thực ra trong lòng cô hiểu rõ hơn ai hết, Cố Gia Huy không muốn làm khổ cô, mà cô…lại tính toán tốt mọi chuyện rồi, cho dù có chuyện tồi tệ nào xảy ra cũng không lung lay được ý chí.

Nếu…Cố Gia Huy thật sự xảy ra chuyện, cô có thể vì anh mà sinh một đứa nhỏ nối dõi đời sau.

Anh không muốn bản thân trở thành Ôn Thanh Vân thứ hai, nhưng cô nghĩ vào lúc Ôn Thanh Vân làm chuyện đó cũng chính là cam tâm tình nguyện Đối với chuyện này, chỉ có thể tính cánh!

Anh có nhiều kế, vậy em cũng phải dùng thủ đoạn, để xem ai sợ ail Cố Gia Huy năm mơ cũng không ngờ tới, tất cả các bao cao su trong nhà đều bị cô chọc thủng.

Mà Hứa Minh Tâm cũng không hề hay biết, bố chồng cũng đã chọc thủng bao cao su.

Thế nào gọi là người lớn đi trước, trẻ nhỏ làm theo, đây chính là một ví dụ điển hình.

Ngày hôm sau, vào lúc Hứa Minh Tâm thức giấc, Cố Gia Huy đã đến tập đoàn.

Không phải cô tự động thức giấc, mà là chuông điện thoại đánh thức cô.

Cô mơ màng nhấc máy lên nghe: “Alo, ai vậy?”

“Có vẻ như cô đã quên hoàn toàn thỏa thuận giữa chúng ta rồi!”

Nghe thấy âm thanh đánh bàn phím, Hứa Minh Tâm liền giật mình, trong nháy mắt liền trở lên tỉnh táo.

Cô ngồi bật dậy: “Cảnh Nguyệt Tây?”

“Xem ra cô không có ý định muốn cứu Cố Gia Huy cho nên mới không để tâm những lời tôi nói, phải không?”

“Không có, tôi đương nhiên muốn cứu anh ấy, còn chưa đến cuối tháng mài”

Cô muốn trong vòng một tháng này có thể trải qua một cuộc sống yên bình bên cạnh Cố Gia Huy, nói không chừng đây là cơ hội cuối cùng cô có thể ở bên anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.