Cô tưởng Dao Dao tỉnh lại để đi WC, cũng không nghĩ nhiều.
“Dao Dao, đi vệ sinh thì chú ý, trên nền có nước, rất dễ…”
Cô xoay người, nhìn thấy người bước vào không phải Dao Dao.
Thân thể người đàn ông cao lớn ép sát cô vào góc tường.
Không đợi cô phản ứng lại liền cứ thế hôn lên đôi môi cô khiến cô đầu váng mắt hoa, không kịp phản ứng.
Cô mở to đôi mắt, đồng tử co rút lại, cô nhìn thấy rõ ràng đường nét người đàn ông ở trước mắt.
Đôi mắt thâm trầm, dáng người lãnh đạm.
Tại sao…Là anh!
Cô đã đồng ý với Cảnh Nguyệt Tây, cuộc phẫu thuật còn chưa được tiến hành, sao anh lại ở đây.
Cô phản ứng lại, liều mạng giấy dụa, nhưng sức lực người đàn ông vô cùng lớn.
Bởi vì cô ra sức dãy dụa, thân hình liền nghiêng ngả, hai người cùng ngã vào chiếc bồn tắm lớn ở bên cạnh.
Nụ hôn triền miên của anh khiến cho cả thân thể cô mềm nhũn.
“Cố Gia Huy…Anh định làm gì!”
“Làm chuyện vợ chồng”
Anh trả lời như chuyện này là chuyện thường tình, những câu nói của anh đã dọa cho cô sợ chết khiếp.
“Em… Em đã đồng ý với Cảnh Nguyệt Tây, không còn chút liên quan đến anh, anh rốt cuộc còn muốn sống hay không hả?”
“Anh muốn chết, cuộc sống không có em, anh cần mạng sống để làm gì?”
“Chỉ còn sống mới còn hy vọng!”
Hốc mắt cô đỏ hồng lên Anh không nghĩ đến sống chết của bản thân sao? Vì cô mà hy sinh cả mạng sống.
Cố Gia Huy thấy cô sắp khóc, nháy mắt liền ngẩn người.
Động tác trên tay cũng dừng lại, không dám nóng vội, sợ bản thân làm tổn thương cô.
Anh gắt gao ôm cô vào lồng ngực, trong lòng tràn đầy yêu thương, Giờ phút này, được ôm cô trong lòng thật tốt, cảm giác bình yên vô cùng, hận không thể cùng nhau đi đến khi già.
“Anh sẽ sống thật tốt,, cũng sẽ không để em rời xa. Biện pháp của em chỉ là hạ sách, anh đã tìm được một cách tốt hơn. Chúng ta không cần phải rời xa nhau, có biết hay không?”
“Không cần rời xa?”
Hứa Minh Tâm ngây ngẩn cả người, còn có biện pháp vẹn cả đôi đường như vậy sao?
“Anh biết suy nghĩ của em, em muốn anh sống thật tốt, chính vì vậy mới đáp ứng yêu cầu của Cảnh Nguyệt Tây. Cách suy nghĩ của em cũng chỉ mong muốn anh có thể sống.
Nhưng anh lại không thể sống không có em, rời xe em, có khác nào chết?”
“Cho nên… Anh đã tìm Lance, đáp ứng yêu cầu hợp tác của anh ta, không cần phải dựa vào Cảnh Nguyệt Tây. Cho nên, bản giao ước của hai người không có giá trị, hiện tại người có thể cứu anh là Lance, không phải Cảnh Nguyệt Tây, hiểu chưa?”