Từ đó về sau, anh ta đều uống rượu thay Josh.
Vừa rồi anh ta còn tỏ ra phong độ như vậy, hiện giờ lại trốn trong phòng uống rượu.
Con người, đúng là nói một đằng làm một nẻo.
Anh ta lo lắng bước lên lầu, cửa phòng làm việc khóa trái, chỉ có anh ta cùng.Josh mới mở được.
‘Vừa mở cửa, trong phòng làm việc toàn mùi rượu.
.Josh uống rất nhiều, trên mặt đất có vỏ vài chai rượu, anh ta vẫn còn đang uống tiếp.
Cố Trường Quân bước nhanh đến, mạnh mẽ giật lấy chai rượu trong tay anh ta, nói: “Em đang muốn làm gì?”
Josh hỗn loạn, vẫn mơ màng không nhận rõ giọng nói của anh ta.
Anh ta ngước mắt nhìn người trước mặt, khuôn mặt quen thuộc khiến anh ta an tâm.
“Anh đã trở lại”
Anh ta cười ngây ngốc: “Em còn tưởng anh không trở về, nếu anh không về thì em phải làm sao đây?”
“Em chờ anh trở về, lại hy vọng anh không trở về, anh thật sự nợ Ôn Thanh Vân rất nhiều. Anh cùng với cô ấy…Còn có đứa nhỏ, đối với chúng ta…Cái gì cũng không thể nói…”
Josh khó chịu nói.
“Vào thời điểm anh quyết định sẽ ở bên cạnh em, anh cũng chưa từng nghĩ tương lai chúng ta sẽ ra sao, nhưng không sợ sự phản đối của người khác, còn em thì sao?” Anh ta cầm lấy bình rượu đứng lên, cất vào một góc phòng.
Quản gia đưa cho anh ta một bát thuốc giải rượu.
Người Josh đầy mùi rượu khiến cho anh ta không khỏi nhíu mày tức giận, anh ta pha nướng ấm, tắm rửa sạch sẽ cho.Josh “Lúc ở sân bay dáng vẻ của em đâu có thế này, sao hiện tại lại yếu ớt như thế”
Anh ta trêu chọc nói.
“Cô ấy đợi anh cũng đã sáu năm, lại còn sinh cho anh một đứa con gái. Em thật sự rất cần anh, nhưng…Cô ấy cũng cần anh, mà cô ấy là phụ nữ, nên càng cần anh hơn. Những năm qua em đã ích kỷ, biến anh thành K, không có tên, không có họ, mỗi ngày đều phải sống trong nguy hiểm…”
“Em không cho anh một mái nhà được…”
Cố Trường Quân chán chường cúi đầu, khóe miệng hiện lên một nụ cười cô đơn, giống như đang tự châm chọc bản thân: “.Josh, người Cố Trường Quân trước kia yêu alf Ôn Thanh Vân, nhưng hiện tại anh là K, anh yêu em. Nếu như không có em, anh sống không còn ý nghĩa gì nữa. Anh cũng chưa bao giờ nghĩ tới, cả đời này sẽ yêu hai người phụ nữ, ai đến trước, ai đến sau không hề quan trọng. Hiện tại, anh đã không còn tình cảm với Ôn Thanh Vân, chỉ cảm thấy mệt mỏi. Josh, em biết hiện tại thứ anh muốn là gì không?”
“Chính là em!”
.Josh ngồi trên giường, Cố Trường Quân bước nhanh đến, giọng nói nhẹ nhàng: “Nước trong phòng tăm đã ấm, nên đi tắm rửa.”
Dutws lời, anh liền giúp.Josh cởi quần áo.
Trong lòng.Josh không ngừng run lên, theo bản năng nắm chặt lấy cổ áo, anh ta muốn ngăn cản động tác của Cố Trường Quân.
Nhưng mỗi ngày Cố Trường Quân đều tập luyện, thân thể cường tráng, so với sức trói gà không chặt của.Josh thì đúng là lấy trứng chọi đá.
Josh khẩn trương nhắm mắt lại, quần áo ngày càng được nới lỏng.