Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 1994: Chương 1994: Chương 1993




“Tôi xin lỗi vì sự bất tiện đã gây ra cho anh.”

“Không có gì bất tiện, chỉ là em gái biết quá nhiều. “

Cố Gia Huy không có ý trách cứ, dù sao cuối cùng thoải mái chính là anh.

Cho dù thêm vài lần nữa, anh vẫn có thế ăn sạch, nhưng Hứa Minh Tâm lại không đủ sức.

“Con bé quen biết một số bạn bè không tốt, gần đây đã quen biết một người Ấn Độ bán tỉnh dầu tỉnh lực”

“Cô Trâm giao lưu rộng rãi, cũng không kém cạnh với em gái nhà tôi!”

Cố Gia Huy nhịn không được liền cảm thán “Thương tích của tôi không có vấn đề gì lớn. Vì anh đã không truy cứu nên tôi sẽ đưa cô ấy về. Tôi sẽ không làm phiền hai người Cần tăng cường cách âm cho nhà của anh, lưu ý rằng chúng tôi vẫn còn là chó độc thân”

Hứa Minh Tâm nghe vậy chỉ biết vùi mặt vào trong chăn, lần này thật sự không còn mặt mũi nào gặp người ta.

Mặt mũi này coi như vứt mất rồi.

Cô đã rất kiềm chết! Sau khi Kỷ Thiên Minh rời đi, Cố Gia Huy tức giận nói: “Bây giờ cảm thấy ngượng ngùng, anh nói em có thể tìm một người đáng tin cậy một chút hay không? Ngọc Vy và Kỷ Nguyệt Trâm hai cái người này những cái cơ bản cũng không có, em lại còn dám để bọn làm quân sư cho em.

Nếu Ngọc Vy có năng lực và có thể dễ dàng hạ gục đàn ông, tại sao lại phải khổ luyện nhiều năm như vậy? “

“Nhìn lại Kỷ Nguyệt Trâm, người đã độc thân hai mươi năm, em còn dám tin tưởng lời của cô ấy sao? “

“Chỉ số IQ của em cũng không đủ, dễ dàng bị lừa, phải thông minh mới lừa được. Bị hai người này lừa thật sự khiến anh rất lo lắng. “

Cố Gia Huy không ngừng lắc đầu, thật sự tan nát cõi lòng.

Nuôi cô vợ nhỏ như con gái, thật mệt a.

Hứa Minh Tâm nghe nói như thế thì càng xấu hổ hơn.

Hu hụ, cô thực sự biết rằng mình đã sai, sau này không cần tìm chết nữa, yên ổn mà sống không tốt sao? Làm cái gì mà làm?

Giờ đây, trong lòng cô đều thấy hối hận hối hận “Làm hai lần rồi, có vui không?”

“Không vui..”

Cô đáng thương lắc đầu nói: “Đau quá…đùi đau, bụng dưới đau, thắt lưng không ổn rồi, còn có cổ họng cũng bị khàn giọng rồi, toàn thân đều thấy không ổn. “

“Có muốn tiếp tục không? “

“Không được không được, sau này em nhất đinh sẽ thành thật, giữ khuôn giữ phép, sau này sẽ không có ý đồ xấu xa nữa. Tính kế với anh… thật quá khó rồi… “

“Ngoan, nghĩ như vậy là đúng rồi. Ngoan ngoãn nghỉ ngơi cho tốt, tiếp tục rèn luyện thế thao, quả thực phải mạnh thêm tí nữa, vừa muốn ở trên giường thêm vài ngày rồi. “

“Em muốn đi ngủ, muốn yên tĩnh, nghĩ về cuộc đời. “

Cô chua xót nói, năm ở trên giường không muốn động, thậm chí không muốn ăn.

“Tối nay anh tha cho em ngày mai lại tiếp Muốn khóc cũng không được… Bác sĩ nói sai rồi. Đây hoàn toàn không phải là phúc, mà là một sự trừng phạt. Cô kiếp trước chắc chắn đã nợ Cố Gia Huy rất nhiều tiền. Cho nên đời này phải bán thân trả nợ! Thật thảm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.