“Thật sự… Thật sự sao?”
Bạch Thư Hân khẩn trương hỏi.
Không muốn chính mình, cũng không muốn cuộc sống của cô, chỉ cần cô ngoan ngoãn nghe lời ba tháng?
Vì ba tháng này, anh đã tìm ròng rã cả năm?
Đầu óc có lỗ rồi!
“Cút khỏi đây”
Ôn Mạc Ngôn lúc này đâu còn có dáng vẻ ôn nhu như ngọc nữa, hung tợn giống như dã thú.
Bạch Thư Hân bị doạ đến mức không dám nói lời nào, theo bản năng đứng dậy, quên mất chân mình đang bị trật, vừa mới tiếp đất liền cảm thấy đau đớn vô cùng, lại lần nữa ngã xuống đất.
Nếu không phải Ôn Mạc Ngôn nhanh tay lẹ mắt, e răng cô sẽ lại ngã sấp mặt xuống đất.
Ôn Mạc Ngôn chú ý tới tình trạng vết thương của cô, cau chặt mày, trực tiếp bế cô lên đưa vào phòng ngủ.
“Hộp thuốc ở đâu?”
“Dưới bàn trà…”
Cô nói một cách yếu ớt.
Cô chưa từng thấy Ôn Mạc Ngôn hung ác như vậy.
Trước đây anh tràn đầy lệ khí, rất đáng sợ, khiến người ta sợ hãi trong lòng.
Nhưng anh bây giờ… Vậy mà cô không sợ hãi chút nào, nhưng sẽ tự cảm giác chịu sợ.
Ôn Mạc Ngôn đã tìm được hộp thuốc, quỳ một chân trên đất, muốn đưa thuốc đến trước giường cho cô.
Cô đỏ mặt vội vàng kéo chăn bông lên ngang người.
“Vừa rồi không phải là muốn dâng hiến cuộc đời sao? Cô sẽ chỉ nói suông thôi phải không? Cô biết tôi sẽ không muốn cô, cố ý nói những lời khó nghe như vậy chỉ để chọc giận tôi phải không?”
Bạch Thư Hân bị chọc trúng tâm tư, bĩu môi, không trả lời.
Động tác bôi thuốc của anh rất nhẹ nhàng, rượu thuốc này vẫn là của nhà kia thời trước.
Hộp thuốc trong nhà lại lần nữa mua thêm, ngày hôm đó trở về cô đã đi mua hai chai rượu thuốc.
Chấn thương hoá thành bầm tím, đều dùng vô cùng tốt.
Cô thoáng thấy trên cánh tay anh, đỏ bừng một mảng, thậm chí còn chảy máu.
“Anh cũng… bôi một chút đi”
“Giúp tôi” Anh dùng giọng nói với vẻ ra lệnh.
“Hả?” Bạch Thư Hân sửng sốt.
“Kỳ hạn ba tháng, bắt đầu từ bây giờ, mau lên đi”
Ôn Mạc Ngôn không nhịn được nói.
Bạch Thư Hân bĩu môi, đành phải cúi người bắt đầu bôi thuốc cho anh.
Tình trạng vết thương của anh quá nghiêm trọng, chút rượu thuốc cỏn con này làm sao có tác dụng?
Cô hung hăng cau mày, mặc dù… Duyên số của cô và anh đều đã hết rồi, nhưng không thể nào thấy chết mà không cứu được.