Nhưng hôm nay… anh ta lại muốn làm theo, muốn ở bên cạnh Bạch Thư Hân bằng mọi giá.
Anh ta rõ là điên rồi!
“Lùi một bước mà nói, cho dù Christie đồng ý, chị cũng muốn hỏi Bạch Thư Hân có tình nguyện ở bên cạnh em không? Cô ta không yêu em, từ trước đến giờ cô ta vẫn luôn đùa giỡn tình cảm của em. Em thông minh như thế, tại sao lại không phân biệt được trắng đen đúng sai cơ chứ?”
Ôn Thanh Vân bất đắc dĩ mà nói.
Ôn Mạc Ngôn lựa chọn im lặng, thật lâu sau cũng không nói gì. Bầu không khí yên tĩnh đến đáng sợ.
Cuối cùng, cô ấy thở dài một hơi rồi nói: “Ôn Mạc Ngôn, có chừng có mực thôi.”
“Chị, em cam đoan với chị, Ôn Mạc Ngôn mãi mãi sẽ nghe theo nhà họ Ôn, đặt lợi ích của nhà họ Ôn lên hàng đầu, sẽ không làm bất luận điều gì bội bạc, trái với luân lý. Em… Em chỉ cần khoảng thời gian hai, ba tháng, đến lúc đó, em sẽ rời khỏi Bạch Thư Hân”
“Có thật không?”
Ôn Thanh Vân nghe thấy những lời này, luôn cảm thấy có chỗ nào đó không ổn, nhưng lại không nói được là chỗ nào.
Cô ấy bắt gặp ánh mắt cương quyết của Ôn Mạc Ngôn, bên trong sâu không thấy đáy, hoàn toàn không thể nhìn thấu được.
Anh ta gật đầu nói: “Em còn có việc ở đây nên cúp máy trước.”
“Được rồi, chị sẽ nói với Christie. Nhưng em nên nhớ kỹ những gì mình đã nói, hết thời gian thì nhớ quay về, không thể đi sai thêm bước nữa. Nhà họ Ôn phụ thuộc vào Kettering, một khi Kettering xảy ra nội chiến bị tổn thương nghiêm trọng thì nhà họ Ôn cũng không khá hơn là bao. Christie có thể giúp em, chỉ có cô ấy mới cứu được nhà họ ôn”
“Em biết rồi…”
Ôn Mạc Ngôn tắt video, nhăn mày lại, cảm thấy vô cùng đau đầu.
Anh ta không thể kiểm soát vận mệnh của chính mình, chỉ có thể biến thành một con rối hy sinh cho người khác.
Đến lúc nào thì anh ta mới có thể tự do làm những điều mình thích đây?
Có lẽ… đến tận lúc chết mới được nhỉ?
Ngoài cửa, Bạch Thư Hân nắm chặt khay trà đến nỗi móng tay đỏ bừng lên mà cũng không nhận ra.
Cô ấy nghiêng ngả lảo đảo ngồi xuống ghế sô pha, nước trà nóng hổi đổ xuống.
Mu bàn tay đỏ ửng một mảng, nhưng cô ấy đang mất hồn lạc phách, hoàn toàn không hề chú ý tới.
Suýt chút nữa cô ấy đã mềm lòng, nhưng một cú điện thoại hôm nay đã thành công kéo cô ấy trở lại hiện thực trong chớp mắt.
Cô ấy đã từng đồng ý với Ôn Thanh Vân sẽ không ở bên anh ta nữa.
Anh ta là Ôn Mạc Ngôn, là người thừa kế của nhà họ Ôn.
Anh ta có hoài bão, có lý tưởng.
Nếu như anh ta cứ nhất quyết ở bên cô ấy, tương đương với việc anh ta đã bỏ rơi toàn bộ gia tộc mình.
Cho dù bọn họ thật sự đi đến cuối cùng thì trong lòng anh ta cũng sẽ tràn đầy áy náy, lương tâm không được thanh thản.
Cô ấy không muốn sau này anh ta căm thù chính bản thân mình, vì vậy cứ để cho anh ta hận cô ấy trước đi.