Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 346: Chương 346




Dù là em gái của HứaAn Kỳ nhưng cô ấy không phải phù dâu nên cũng không vào phòng thay đő.

Cô ấy chạy đến khu vực ăn uống và bắt đầu đi một vòng thường thức, tất cả đều là hải sản và đều rất ngon!

Cô Yên nhìn cô quen chân đi đến trước những chiếc bàn ăn dài và không quan tâm đến ánh mắt kỳ lạ của những người khác mà bắt đầu ăn.

Cô Yên không thể nhịn cười.

Người khác miêu tả vẻ đẹp của người con gái thế nào?

Giống như một con bướm đang nhảy múa và dạo chơi trong vườn. Hứa Minh Tâm rõ ràng không phải là một con bướm, mà là…vua bụng bự.

Yên không quan tâm đến những món ăn này, cô muốn đi dạo xung quanh một lát. Trước khi rời đi cô đưa cho Hửa Minh Tâm một thứ gì đó.

“Cái này là cái gì?”

“Tai nghe không dây, cậu mang nó vào đi. Bất kể điều gì xảy ra với cậu tôi cũng sẽ biết và sẽ đến sớm nhất có thể.””Cũng không đến mức như vậy chứ? Mọi người cũng chỉ đến chúc mừng đám cưới, tôi nhìn ai cũng là người có tổ chất, chắc họ cũng không làm tôi khó xử đầu”

“Cũng không chắc lắm, giới thượng lưu vốn không sạch sẽ như vậy. Cậu cứ cầm lấy đi. Vì anh ba đã nhờ tôi bảo vệ cho cậu nên tôi sẽ phải chủ ý đến. Nếu như cậu có chuyện gì thì tôi sẽ không dễ ăn nói với anh ấy.”

“Được rồi.”

Minh Tâm đeo tai nghe vào tai và xõa tóc để che dấu thật tốt.

Cố Yên không quan tâm đến người cháu trai hiểm khi gặp mặt này và cô ấy cũng không muốn tham gia vào cuộc vui.

Cô đi xung quanh và chiêm ngưỡng cảnh vật.

Hứa Minh Tâm đang ăn uống vui vẻ nhưng không ngờ phía sau lại vang lên một giọng nói khó chịu.

Cô quay lại và nhìn thấy Trịnh Hoa.

Nhà họ Trừng cũng rất có mặt mũi ở Đà Nẵng nên tất nhiên sẽ có mặt ở bữa tiệc.

Khu vực ăn uống thường chỉ là để trang trí bởi vì những người phụ nữ đến đây rất chú ý đến dáng người nên không tủy tiện ăn uống.Hầu hết họ đếu cầm sâm panh và giao lưu với nhau.

Vì vậy ở đây có hơi vắng về, đây đúng là thiên đường của một minh Hứa Minh Tâm.

“Nhà họ Hứa không cho cô ăn hay sao mà cô lại đói đến mức này? Cô khiến người khác so không dám không thấy xấu hổ sao?”

Trịnh Hoa cười lạnh nói.

Lần trước cô ta đã chịu thiệt trước Hửa Minh Tâm, chuyện này cô ta nuốt không trôi.

Trước khi Hửa Minh Tâm có thời gian trả lời thi Trịnh Hoa đã bất ngờ hét lên.

“Mọi người đến xem đi, người này ăn thật ngon quá, không biết là con ma đói nhà nào đến đây?”

Mọi người vừa nghe thầy lời này liền đi qua và nhìn

Hứa Minh Tâm như đang nhìn một con quái vật.

Cô ấy sợ đến mức nhanh chóng đặt miếng sushi cua xuống.

“Cô ấy thực sự là ăn được, nhìn đĩa của cô ấy xem, đúng là rất nhiều!”

“Tôi đã nhìn thấy cô ấy ở đây từ khi tôi vừa bước vào. Cô ấy là con gái nhà nào vậy? Cô ấy ở một mình trông có về rất đáng thương.””Tôi nhận ra cô ấy. Đó là em gái của cô dâu và là đứa con gái không được yêu thương của nhà họ Hứa. Không hiểu sao cô ấy đột nhiên có liên hệ với nhà họ Ngôn, hơn nữa thêm mối quan hệ giữa chị gái và nhà họ Cổ nên giá trị của cô ấy đã dần tăng lên.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.