Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 396: Chương 396




Không hể do dự chút nào.

Nhưng động tác này lại khiến cô không thể thờ nổi.

Anh trai có thể làm bất kỳ điều gì vì em gái, còn cô và anh ta bây giờ cũng được coi như là người yêu của nhau, lại còn đến trình độ cười gà rồi, vậy cô là gì chứ?”Còn em thì sao?”

Cổ Yên thà tay anh ta ra, dù nói rất nhỏ nhưng vẫn rất bình tĩnh.”Anh có thể làm bất kỳ điều gi vì cô ấy, vậy đối với đoi tác của anh, với người luôn sát cánh bên anh, thậm chỉ là người sau này sẽ trở thành vợ anh thì anh định làm gì?”

Câu nói này của Cổ Yên như một nhát búa gõ vào lòng Nguyễn Doanh.

Anh ta nhìn Cổ Yên, trước mặt anh ta, Cố Yên luôn là người kiên cường, lạc quan, thích quần lấy anh ta để trêu đùa. Cô không bao giờ cho anh áp lực, mà luôn ở sau lưng anh ta để cổ vũ, ủng hộ mọi chuyện.

Nếu có một ngày, anh ta phải kết hôn, trừ cô ra thì anh không thể chọn được một ai khác.

Anh ta có thể trả già tất cả vì Thư Hàn, vậy đổi với người luôn ở bên cạnh anh ta trong lúc khốn khó thì anh ta có thể trả giá điều gì đây?

“Anh…”

Anh ta nặng nề trả lời.

Cổ Yên nghe anh ta lên tiếng thì cảm tháy tim mình như chệch nhịp, chỉ có thể nhìn chằm chằm xemanh ta nói gì tiếp.

“Anh không giỏi ăn nói, đôi khi còn nói chuyện rất vụng, sợ rằng em sẽ không thích những lời anh nói ra. Những gì em vừa nói, anh sẽ suy nghĩ thật kỹ. Anh đã quyết định sẽ ở cạnh em, sau này kết hôn, xây dựng gia đình với em thì anh sẽ làm một người chống tốt, sau này là người cha tốt, chung thủy với vợ, trung thành với cuộc hôn nhân của minh. Anh nghĩ, điều anh có thể dua cho em, chỉ có bản thân anh mà thôi.”

Cổ Yên nghe vậy, thẩm cảm thấy rất cảm động, nhưng cô cũng thấy hơi lạ.

Làm gì có ai nghiêm túc bày tỏ tình cảm như vậy

chứ, giống như đang tuyên thệ vậy.

“Anh trung thành với trách nhiệm của mình hay trung thành với em?”

Cố Yên nhướn mày: “Em không cần câu trà lời trang trọng hay chính thức nào, em cần câu nói thật lòng của anh. Đừng có nói chuyện hôn nhân, đạo đức với em. Chỉ cần nói cho em biết, anh trung thành với trách nhiệm hay trung thành với em?”

Cô lặp lại một lần nữa.”Cả hai đều có.”

“Đúng là anh không biết ăn nói thật, nếu đổi thành người đàn ông khác thì phải nói là trung thành vớiem.”

Có Yên cười khẽ, nói xong, cô kiễng chân, nhẹ nhàng hôn anh ta một cái trước khi cửa thang máy mở ra.

Nguyễn Doanh cứng người lại, trong giây lát nào đó, anh ta đã nắm chặt tay lại theo phản xạ.

Anh ta không muốn gì nhiều trong chuyện nam nữ, có thể nói là khá lãnh đạm.

Nhưng vừa nãy, tim anh ta đã chệch mất một nhip rồi.

“Đi thôi, đến tập đoàn nào.”

Cô cười, ra ngoài trước.

Lệ Nghiêm chi cười rồi rảo bước đuổi theo cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.