Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 446: Chương 446




Không cần học bù lại còn có thể ra ngoài chơi, à?”quà thực ven cả đôi đường.

Cố Gia Huy muốn tới khai phá làng du lịch chỗ đó, nghĩ đến chuyển công tác lần trước minh ném cô một mình ở đây, gây ra một đống rắc rối.

Lần này anh phải dẫn cô theo.

Hứa Minh Tâm cũng tính toán xong xuôi, trước kia không có cơ hội đến Phú Quốc điều tra tung tích mẹ ruột minh, lần này vừa lúc tiện đường đến xem sao.

Cố Gia Huy để cô ở nhà thu xếp hành lý, còn anh đến tập đoàn làm chút chuyện.

Cố Yên vốn định tại xin lỗi, nhưng lại nhìn thấy bản kế hoạch trên bàn.

“Anh, anh muốn đến Phú Quốc công tác sao?”

“Ừ, bên đó có một làng du lịch trên bán đào. Mấy ngày nay thời tiết tốt, ánh nắng mặt trời giữa trưa cũng không tệ, chắc chắn trên bán đảo sẽ rất náo nhiệt, dẫn cô ấy ra ngoài giải sầu. Mấy ngày này ở nhà sắp buồn muốn chết rối.”

Cố Gia Huy bình thản nói.

Mùa đông ở Đà Nẵng tuy vừa ướt vừa lạnh, nhưng khí thời tiết tốt thì nhiệt độ vẫn khá ẩm.

Phú Quốc nằm giáp biến, là một địa điểm du lịch nổi tiếng, sóng lon đánh vào bờ biển cuốn theo cát,dần dẫn tụ lại thành một bán đảo.

Phong cảnh trên đảo tươi đẹp, thường xuyên có người đến tham quan du lịch.

Không ngờ anh ba đã nhắm được dự án hợp tác này, nếu đầu tư vào làng du lịch ở đó chắc chắn sẽ kiếm lợi không nhỏ.

Cô hơi đào mắt, trong lòng có ý tưởng, nói: “Anh, anh dẫn cả em và Lệ Nghiêm đi cùng với, em sắp đính hôn với anh ấy rồi. Chúng em ở bên nhau nhiều năm nhưng không ra ngoài chơi mấy, lần này có thể đi giải sáu cùng các anh không?”

“Cũng được, em có thể gọi cả Lệ Nghiêm đi cùng ”

“Anh gọi anh ấy đi, em hơi ngại. Anh, anh nhất định phải nói với anh ấy rằng đây là chuyển du lịch của hai cặp đôi, đừng dẫn theo người khác.”

Cố Gia Huy nghe vậy, không nhịn được ngẩng đầu nhìn cô đấy khó hiểu.

Lời này của em ấy có ẩn ý.

“Em đang ám chỉ em gái Lệ Nghiêm?”

“Cô ta có bệnh về tâm lý, không thích em và Lệ Nghiêm ở bên nhau… Em không muốn Lệ Nghiêm dẫn theo cô ta.””Bên anh vừa lúc cần phòng tài vụ tới nơi khác kiểm toán, trước mười giờ Bạch Thư Hân sẽ rời khỏi Đà Nẵng. Chiều nay anh sẽ thông báo cho Lệ Nghiêm. Điều gì có thể làm anh đều sẽ làm cho em, còn việc Lệ Nghiêm có đồng ý hay không thì anh không dám đảm bảo.”

Cố Yên nghe được lời này lập tức cảm động suýt rơi nước mắt.

Anh trai cô sắp xếp mọi chuyện luôn nhanh gọn rõ ràng, sắm rền gió cuốn.”Nếu Bạch Thư Hân bị anh điều đi rồi thì chiều em sẽ nói cho Lệ Nghiêm.”

“Ừ, vậy chờ tin em.”

Cố Yên mim cười rời đi, thời điểm ra đến cửa, Cố Gia Huy chợt gọi cô lại.

“Ở bên Lệ Nghiêm em thật sự vui vẻ sao?” Cố Yên nghe thấy câu này, cơ thể run bắn lên.

Cô nắm chốt cửa, dần dần siết lại, xương cốt đều nhói đau.

“Hôm qua em khóc rất đau lòng, là vì Lệ Nghiêm đúng không? Anh sẽ không hòi thăm chuyện riêng của em và cậu ta, anh tôn trọng riêng tư của em.Cậu ta là anh em của anh, còn em là em gái của anh, Cả hai người đều rất quan trọng với anh, nhưng dù sao cậu ta cũng là đàn ông, còn em là một cô gái, Nam nữ bên nhau, nữ giới luôn chịu thiệt hơn.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.