Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 600: Chương 600




Hứa Minh Tâm đáng thương ba ba nhìn anh, cô không biết rốt cuộc đau đến cỡ nào, nhưng xem trên internet thì hình như đúng là đau tưởng chết.

Cô giống như là đứa trẻ phạm sai lầm, nhảy xuống giường quỳ xuống trước mặt anh. May mà trên đất có thảm, cũng may áo ngủ mùa đông đủ dầy, một chút cũng không đau.

Cô chỉ thiếu chút nữa dập đầu cầu xin anh tha thứ.

“Sau này em sẽ không nói chuyện kích động anh nữa, em biết lỗi rồi! Anh à, anh rộng lượng đừng chấp nhặt em nha… Anh tha cho em nha, nha nha… hu hu..”

Cố Gia Huy đầu đầy mồ hôi lạnh, hôm nay… không phải là một ngày tốt, đụng đâu cũng có chuyện.

“Vừa rồi… em muốn giết anh sao?” Anh cắn răng nói, vẫn còn đau dữ dội.

“Không có!”

Hứa Minh Tâm vội vàng khoát tay: “Em không ngờ sẽ đau như vậy, cho nên nhất thời tình thế cấp bách em mới… Em cũng không ngờ em đá phải chính xác đến thế, thành thật xin lỗi.”

“Nếu em ra chân nặng hơn một chút, chắc anh có bệnh kín thật đấy.” Anh hít sâu một hơi, từ dưới đất ráng bò dậy, ngồi ở trên giường.

Nhưng mà Hứa Minh Tâm còn quỳ trên đất, không dám đứng lên, hai tay nắm lỗ tai.

“Biết lỗi rồi sao?”

Cố Gia Huy hòa hoãn lại, nhìn cô dáng vẻ đáng thương, cũng không nỡ giận cô.

Làm thế nào được? Vợ bé nhỏ mình nâng niu trong tay, phạm sai lầm cũng do mình chiều hư, chỉ có thể tự làm tự chịu.

“Vâng vâng!”

Hứa Minh Tâm ôm đầu gật lia lịa, giống như gà con mổ thóc.

“Anh… anh đỡ hơn chút nào chưa?

Vừa rồi anh dọa em sợ chết khiếp, có phải rất đau hay không?”

Cô yếu ớt hỏi.

“Em nghĩ sao?”

“Muốn em giúp anh xoa bóp không?

A không không không… Em nói sai rồi, muốn em xoa bóp vai gáy chân tay cho anh chuộc lỗi không?”

Hứa Minh Tâm ý thức được mình nói ra mấy lời rất lưu manh, liền vội vàng sửa miệng, ân cần vô cùng.

“Anh không sao, đỡ hơn nhiều rồi, anh đi tắm trước, em ngoan ngoãn ở trên giường chờ anh. Sau này, em còn dám nói anh muốn em nữa không?”

“Không đâu không đâu!”

Cô làm sao biết đau như vậy, trên internet không phải nói cảm giác sung sướng muốn bay lên tận trời sao? Lễ ra phải đắm chìm tận hưởng, cực khoái thăng thiên mới đúng!

Nhưng mà mới vừa rồi… Thật là rất đau, giống như bị xé đôi người ra, đau đến nỗi cô muốn khóc thét.

“Bây giờ anh không muốn em, nhưng mà đến khi em đủ hai mươi tuổi, em không cho anh cũng không được.

“Hả?”

“Hả cái gì mà hả? Ngoan ngoãn nằm xuống, quay mặt vào tường, tự kiểm điểm.”

Cố Gia Huy không vui nói.

Anh cần phải vào phòng vệ sinh.

Hứa Minh Tâm nằm sấp ở trên giường, suy nghĩ bay thật xa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.