Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 2: Chương 2: Người đàn ông của tôi là đẹp trai nhất




“Cô nên hiểu rõ ý nghĩa của kiểm hàng.”1

Giọng nói của ông ấy rất điềm đạm nhưng mang sắc thái ra lệnh trong đó.1

Khi nghe thấy chất giọng ấy, cả người cô run lên, cô biết rằng đối phương vì sự phản kháng của mình nên đang dần mất kiên nhẫn.

Ngày hôm qua, cô vừa mới làm lễ trưởng thành xong.

Bây giờ cô như quả chín đặt ngay trước mặt người đàn ông kia…

Cô không đủ tư cách để đòi hỏi bất cứ thứ gì, chỉ hy vọng ông ấy có thể nhẹ nhàng, đừng làm những trò bạo hành, ngược đãi với mình là được.

Cô thả lỏng đôi bàn tay nhỏ bé của mình, từ bỏ sự phản kháng vô vọng của mình, cô cứ nghĩ tiếp theo đó cô sẽ trở thành vật sở hữu của ông ấy, thế nhưng cô không ngờ rằng chiếc chăn bông lại được đắp lại lên người mình ngay sau đó.

Cô ngây người trong giây lát, bên tai cô vang lên giọng nói nhỏ dần của người đàn ông: “Đã kiểm tra xong, rất sạch sẽ. Bây giờ cô vẫn còn nhỏ, đợi đến khi cô thật sự sẵn sàng rồi thì tôi mới cần cô.”

Cô sững sờ, mở to hai mắt thế nhưng người đàn ông đã rời đi.

Cô vội vàng bật đèn lên, không biết là ông ấy đang ăn năn hay là đồng ý với cô rồi.

Cô muốn đuổi theo ông ấy thế nhưng cô lại không dám.

Cô nhìn quanh khắp căn phòng, người đàn ông ấy không để lại thứ gì ngoại trừ mùi thuốc lá thoang thoảng trong không khí, không quá nồng đậm mà thậm chí còn có hương thơm.

Cô đợi hơn mười phút, sau khi chắc chắn rằng người đàn ông sẽ không quay lại nữa, cô mới mặc quần áo vào và đi ra ngoài.

Thế nhưng không ngờ, một đám phóng viên đang đợi cô ngoài cửa.

Ánh đèn flash nhắm thẳng vào người cô, chiếc micro ở gần thậm chí còn như sắp chạm thẳng vào mặt cô.

Phóng viên hùng hổ hỏi: “Chúng tôi nhận được điện thoại từ người dân, họ nói cô và ông bà nhà họ Cố đã đính hôn rồi, xin hỏi điều này có phải thật không ạ?”

“Cậu ba đâu rồi? Cậu ba không ra ngoài cùng cô sao?”

“Xin hỏi cậu ba có giống với lời đồn không ạ?”

“Thời gian ngắn như vậy mà cô đã đi ra ngoài, xin hỏi quả thật năng lực về chuyện giường chiếu của cậu ba không đạt yêu cầu ạ?”

Mọi người đều biết rõ cậu ba nhà họ Cố tướng mạo xấu xí, hơn nữa còn không thích nữ giới, còn đồn thổi rằng chuyện giường chiếu rất yếu kém.

Hứa Minh Tâm từ trước đến nay chưa từng gặp phải tình huống như vậy, bị họ ép đến mức cứ phải lùi về phía sau.1

Cuối cùng cô động phải cột nhà, không còn đường lui nữa.

Nhà họ Cố là gia tộc giàu có và quyền lực bậc nhất Kinh Đô, đám phóng viên căn bản không đủ khả năng xúc phạm họ.

Thế nhưng bây giờ lại có người đang nhằm vào cậu ba nhà họ Cố một cách trắng trợn, điều nay được xem như họ đang chống lại nhà họ Cố. Xem ra, có vẻ như có người chống lưng cho họ.

Cậu ba đã đồng ý sẽ giúp đỡ cô, vậy thì lúc này cô không thể không ra tay trượng nghĩa được.

Nhưng… cô phải làm thế nào mới được đây?

Ngay lúc cô cảm thấy vô cùng khó xử thì có người nhìn thấy chiếc xe thương vụ ở bên đường.

Trong bóng tới, khuôn mặt của người đàn ông rất mơ hồ.

Tài xế nói: “Thưa ông, xem ra phía gia tộc bên kia có động tĩnh rồi, muốn dựa vào tin đồn của người khác để đặt điều cho ông. Ông có cần tôi xử lý không ạ?”

“Đi đi, đừng làm cô ấy sợ.”

Giọng nói không một chút cảm xúc nào vang lên một cách lãnh đạm.

Khi tài xế vừa mới xuống xe gọi người xử lý chuyện thì bên phía Hứa Minh Tâm đã có hành động khác.

Chỉ nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn, tái nhợt của cô bỗng nhiên nở nụ cười tươi rói, má cô hơi ửng hồng, như có chút rụt rè, e thẹn.

“Cậu ba còn có việc phải làm nên đi trước, để tôi ở lại đây nghỉ ngơi rồi rời đi sau. Mà mãi tôi không xuống được giường thì làm sao đi được đây?”

Cô không trả lời thẳng câu hỏi của phóng viên, chỉ nói đơn giản mình không xuống giường được, điều này đã chứng tỏ được năng lực của ông ấy rồi.

Đám phóng viên không ngờ rằng cô lại trả lời như vậy, hết người này đến người khác đưa mắt nhìn nhau!

“Vậy thì, cô Hứa xin hỏi… người ta đều nói ngoại hình của cậu ba nhà họ Cố…”

“Người đàn ông của tôi đương nhiên phải đẹp trai nhất trên đời này rồi, các người có ai từng được nhìn thấy gương mặt thật của anh ấy chưa? Người đàn ông của tôi không ưa ồn ào, chỉ thích ở phía sau thôi. Không ngờ rằng lại bị người ta dựng chuyện có tướng mạo xấu xí! Còn có người nói người đàn ông của tôi là người phóng khoáng, không quan tâm đến những kẻ tiểu nhân tính toán. Vì thế, là phụ nữ ấy mà, trước tiên phải chọn được người đàn ông giống như cậu ba, cho người ta một cảm giác an toàn, quan trọng là… còn có một cuộc sống về đêm hài hòa!”1

Lời nói của cô vô cùng bay bổng, câu nào câu nấy đều có “người đàn ông của tôi”, nghe giống như thật vậy.

Dù sao thì cũng chưa từng có ai được nhìn thấy dáng vẻ thật sự của cậu ba nhà họ Cố, cho dù cô có nói dối thì cũng không ai biết được!1

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.