Bọn họ nghĩ là một chốc một lát thì Cố Gia Huy sẽ chưa về được, buổi tối thì người giúp việc cũng sẽ không vào phòng, cho nên họ chưa có khóa cửa.
Cố Gia Huy đi vào, liền nhìn thấy hai người đang đứng thẳng tắp trước giường.
Đầu bọn họ đổ đầy mồ hôi, sắc mặt đỏ ửng, ánh mắt lấp lánh, không dám nhìn thẳng vào mắt anh.
“Hai em sao vậy?”
“Không... không có gì.” Hứa Minh Tâm run run nói.
“Anh ba về rồi à? Vậy em không quấy rầy hai người nữa, em về phòng đây.”
Cố Yên bỏ trốn mất dạng.
Cố Gia Huy thấy hơi là lạ, hai cô nhóc này đã làm cái gì rồi.
Cố Yên rời đi không lâu, Hứa Minh Tâm nghe thấy dưới tầng vang lên tiếng còi ô tô.
Cố Gia Huy cũng hơi nghi hoặc, anh đi ra ban công thì nhìn thấy Cố Yên lái xe đi mất, ngay cả áo ngủ cũng chưa kịp thay.
Cố Yên vẫy tay với Cố Gia Huy ở trên lầu, rồi nói: “Anh, tối nay em không làm phiền nữa, em về nhà cũ ngủ đây, em đến báo bình an cho anh nhé, đừng lo!”
Nói xong, cô ấy đi thẳng, đầu cũng không quay lại.
Hứa Minh Tâm nhìn chiếc ô tô kia đi mất, cô trợn mắt há hốc mồm.
Móa!
Tốc độ phản bội tổ chức cũng nhanh quá rồi đấy?
Trái tim của Hứa Minh Tâm thật là lạnh thật là lạnh, nhoáng cái đã mất đi tâm phúc.
“Anh... chắc là anh mệt lắm nhỉ, anh mau đi tắm đi, lát nữa phải đi ngủ rồi, giờ không còn sớm nữa.”
“Vừa nãy em và Cố Yên đang làm gì vậy?”
“Có làm gì đâu? Bọn tôi chỉ nghiên cứu một chút xem bánh ngọt làm như thế nào thôi mà. Tôi đã phát minh ra một loại bánh ngọt mới, tôi đang tìm tài liệu trên mạng, hai người đang thảo luận đây...”
Hứa Minh Tâm càng nói thì giọng càng nhỏ đi, thật sự là ánh mắt của Cố Gia Huy quá có tính xâm lược, làm cô sởn tóc gáy, da đầu run lên.
Vốn dĩ không phải là cô nói xạo, Cố Gia Huy híp mắt, tỏ vẻ anh không tin một câu nào hết.
Anh phát hiện ánh mắt của Hứa Minh Tâm lấp lóe, dư quang khóe mắt thì cứ nhìn về cái laptop trên giường.
Lẽ nào trong laptop có bí mật gì đen tối sao?
Bọn họ dụ dỗ tiểu thịt tươi sau lưng mình sao?
Ma trảo của Cố Gia Huy đưa về phía cái laptop.
Hứa Minh Tâm sợ đến nỗi mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, cô vội vàng nhào người qua, nắm chặt lấy tay anh.
“Đừng, Cố Gia Huy!”
“Buông ra.”
“Cậu ba Cố, anh tha cho tôi đi, tôi đang nghiên cứu mỗi bánh ngọt thật mà. Anh mau đi tắm đi, xin anh đấy!”
“Em tưởng là tôi sẽ tin lời nói bậy của em sao?”
Cố Gia Huy không cần tốn nhiều sức đã dễ dàng chế phục được Hứa Minh Tâm, anh đã lấy được chiếc laptop.
Trái tim của Hứa Minh Tâm thật lạnh thật lạnh, cô biết là mình sắp tiêu rồi.
Mắt thấy anh sắp mở máy tính ra, Hứa Minh Tâm vội vàng nói: “Tôi đi tắm!”
Nói xong chạy trốn nhanh như chớp luôn.
Cố Gia Huy không để ý, bây giờ anh chỉ muốn biết rốt cuộc bên trong máy tính có gì, cái gì mà thần thần bí bí như vậy.
Mở ra, màn hình lại sáng lên một lần nữa, những hình ảnh âm thanh không thể miêu tả cũng kéo tới.
Cố Gia Huy lập tức đen mặt.
Hứa Minh Tâm dựa vào cửa, nghe thấy tiếng ưm ưm a a ở bên ngoài, cô hận không thể nhảy thẳng vào bồn cầu tự hoại, xả mình đi cùng luôn.
Cố Gia Huy tắt video, kiểm tra tài liệu, anh phá thiện không chỉ có bộ này.
Âu Mĩ, đảo quốc, đồng tính luyến ái, anime...
Nguồn tài nguyên còn rất phong phú!
Lại còn có tài khoản trèo tường nữa!
Cố Gia Huy chắc chắn những cái này là đồ của Cố Yên, thảo nào vừa nãy con bé đó chuồn nhanh vậy.
Vậy Hứa Minh Tâm thì sao?
Xem tiến độ thì đã xem rất nhiều.
Chết tiệt! Đầu óc cô nhóc này đang suy nghĩ cái gì!
“Hứa Minh Tâm, em ra đây cho tôi, tôi bảo đảm tôi không đánh chết em!”
Cố Gia Huy gõ cửa ầm ầm, một tiếng, rung đến nỗi trái tim cô run rẩy.
“Cậu ba Cố, tôi biết sai rồi, anh tha cho tôi đi. Sau này nhất định tôi sẽ nêu cao giá trị quan nòng cốt của chủ nghĩa xã hội khoa học, và không suy nghĩ lung tung nữa!”
“Em ra đây, chúng ta nói chuyện.”
Cố Gia Huy cố nén lửa giận, làm cho giọng nói của mình nghe có vẻ bình tĩnh hòa nhã.
Hứa Minh Tâm bán tín bán nghi.
“Thật... thật sao?”
Cô run run nói.
“Ừm, em ra đây, tôi nghĩ giữa chúng ta có sự khác biệt, cần phải khơi thông một chút. Tôi vô cùng có lòng kiên nhẫn với em, giáo dục cũng không phải chỉ dựa vào gậy gộc. Tôi phải lấy đức thu phục người, em đi đi, chúng ta nói chuyện tử tế, bàn từ thi từ ca phú đến triết học nhân sinh.”
Giọng nói của anh trở nên dịu dàng, nghe những lời này còn có cảm giác làm gương tốt cho người ta nữa.
Hứa Minh Tâm không nhịn được hơi xao động rồi, cô đánh bạo đẩy cửa ra.
Cố Gia Huy đứng gần đó, anh nhìn cô rồi nở nụ cười và vẫy vẫy tay.
Nụ cười này... thật sự có lực tương tác!
“Lại đây, ngồi đi, không cần có áp lực tâm lý. Em đã trưởng thành rồi, xem cái đồ này là hợp tình hợp lý. Chúng ta tâm sự, bàn bạc về kế hoạch cuộc đời.”
“Anh thông cảm cho tôi thật sao?”
“Vô cùng thông cảm.”
“Vậy thì tốt, tôi chỉ tò mò... tò mò đàn ông và phụ nữ đánh nhau trên giường như thế nào thôi, trùng hợp Yên Yên bảo mình có băng dạy, chúng tôi liền không nhịn được mà xem một chút.”
“Đã xem mấy bộ rồi?”
“Chưa, mới một bộ thôi, còn chưa xem hết anh đã về rồi.”
“Em rất thành thật nhỉ.”
“Không phải anh bảo là tâm sự sao?”
“Em nghĩ tôi sẽ nói chuyện bình thường với em sao, tôi sắp bị em làm cho tức chết rồi!”
Cố Gia Huy thay đổi luôn hình tượng dịu dàng vừa nãy, anh bắt lấy Hứa Minh Tâm, đặt cô lên đùi mình, sau đó vỗ mạnh vào mông cô.
Hứa Minh Tâm đau đến nỗi la oai oái, nhưng lần này Cố Gia Huy không có mềm lòng.
Cố Gia Huy cứ có cảm giác đứa nhỏ nhà mình không nên thân, xem những thứ không lành mạnh này, đi vào con đường lạc lối.
Tức giận, thật sự là rất tức giận!
Cố Gia Huy đã dạy dỗ Hứa Minh Tâm khoảng nửa tiếng đồng hồ, cô không dám thở mạnh, người run lẩy bẩy.
Anh giơ tay lên, cô ôm lấy mông theo bản năng, sợ anh lại muốn dạy dỗ mình nữa.
“Lần sau còn xem nữa không?”
“Không... không xem nữa.”
“Còn tò mò nữa không?”
“Không, không tò mò nữa.”
“Căn cứ vào thái độ biết lỗi của em, lần này tôi bỏ qua, nếu còn để tôi phát hiện ra còn có lần sau, em cẩn thận cái mông đấy!”
“Vâng vâng vâng...”
Hứa Minh Tâm gật đầu như đảo tỏi, sợ mình gật chậm, cái mông sẽ không còn nữa.
Ngày hôm sau, Cố Yên không dám vào nhà cô, cô ấy còn gọi điện hỏi thăm tối qua cô có ổn không.
Hứa Minh Tâm mắng cô máu chó đầy đầu ngay trong điện thoại.
“Thế USB thì sao?”
“Bị Cố Gia Huy tịch thu rồi.”
“Trời, đó là cái mà tôi vất vả kiếm về đấy, tôi còn định mang về đi tạo phúc cho chiến hữu của tôi nữa cơ!”
“Cô có muốn tôi đưa điện thoại cho Cố Gia Huy, để anh ấy thấu hiểu kế hoạch vĩ đại của cô không?”
“Thôi thôi, cái usb đó coi như là tôi tặng hai người, không có việc gì thì học tập chiến thuật. Đúng rồi, hôm nay cô định làm gì?”
“Đi thăm Thư Hân, cậu ấy đã về nhà họ Bạch rồi, mặc dù có bác sĩ Lệ ở đó, nhưng tôi vẫn không yên tâm lắm, cho nên tôi định đi xem xem sao.”
“Thế tôi ở đường giao gần nhà họ Bạch chờ cô, tôi đã mua ít thuốc bổ, cô mang qua đó, nói chuyện bày tỏ tấm lòng. Đừng bảo là tôi tặng, tôi chỉ muốn làm hết trách nhiệm mà tôi phải làm, tôi cũng không muốn dây dưa gì với nhà họ Bạch. Suy cho cùng thì cô ấy là vì tham gia hôn lễ của tôi... thôi bỏ đi, cô tới đi, tôi đợi cô.”
Lúc Hứa Minh Tâm đi qua, Cố Yên đã đợi ở đó rồi, cô ấy đã mua rất nhiều sản phẩm dinh dưỡng bổ máu bổ khí, đưa đồ xong thì không có nói thêm gì, đã quay người rời đi luôn.
Hứa Minh Tâm nhìn theo bóng lưng của cô ấy, cô cảm thấy cô ấy tiêu sai vô cùng.
Cứ thế, buông tay rồi sao? Sẽ không cảm thấy không cam tâm à?