Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 262: Chương 262: Tôi sẽ giúp cậu loại bỏ mọi khó khăn




“Được, tôi sẽ liên hệ với thầy thôi miên cho cậu.”

“Phải rồi, lần này thật sự phải cảm ơn cậu.”

“Cậu và tôi vốn là huynh đệ mà, cũng đều cùng trải qua sinh tử rồi, cậu không cần nói những lời khách sáo như thế nữa đâu.”

“Nhưng mà tôi vẫn không thể tha thứ cho cậu, chuyện của Yên Yên... tôi không qua được.”

“Tôi hiểu, ngoại trừ chuyện này, tôi hy vọng vào thời điểm mấu chốt, chúng ta vẫn là huynh đệ, giúp đỡ lẫn nhau.”

“Ừm.”

Cố Gia Huy tới bệnh viện, Hứa Minh Tâm vẫn còn đang lâm vào hôn mê.

Sốt cao đã dần rút đi rồi, cô ngủ giống như một đứa trẻ vậy.

Cuối cùng trái tim của Cố Gia Huy đã đỡ lo rồi.

Đúng lúc này, phía sau truyền tới tiếng cười.

“Chúc mừng.”

Cố Gia Huy nghe thấy giọng nói này, mắt phượng hung hăng nheo lại, anh quay người lại nhìn về phía người tới, không nói hai lời đã đấm một quyền.

Đối phương đã có chuẩn bị từ sớm, dùng tay chặn lại, rồi nói: “Đừng đánh mặt! Vợ tôi sẽ phát hiện, cậu có thể đánh chỗ khác.”

“Con mẹ nó tôi hận không thể giết anh ngay lập tức!”

Cố Gia Huy túm cổ áo của ông ta, tràn ngập tức giận nói.

Một đôi mắt phượng mang theo màu thị thuyết.

“Cho dù cậu giết tôi, sự việc cũng đã phát triển đến bước này rồi. Bây giờ cánh tay trái của Cố Trác Đông đã hoàn toàn tháo xuống rồi, còn lại thì dễ đối phó rồi. Tôi bảo đảm, tôi sẽ không lợi dụng Hứa Minh Tâm nữa, được chưa?”

“Chưa được!”

Cố Gia Huy đánh một quyền thật mạnh, đánh vào bụng ông ta.

Ngôn Dương đau đến gập người lại.

Qủa nhiên là người trẻ, khỏe thật đấy.

Ông ta không có phản kháng, cho Cố Gia Huy đánh hết khi hết giận.

Nửa cái mạng của ông ta cũng sắp không còn nữa rồi, ông ta vịn tường đứng.

Cuối cùng Cố Gia Huy dừng lại, anh nói: “Ngôn Dương, rốt cuộc anh muốn làm cái gì! Mục đích của anh, là gì!”

“Trước kia, chúng ta... khụ khụ, không phải đã đạt thành nhận thức chung rồi sao?”

“Nếu tôi biết anh là một tên điên, tôi sẽ không hợp tác với anh!”

“Tên điên ư? Khụ khụ, tôi thích cái tên gọi này.”

Ngôn Dương đứng thẳng người dậy, lau vết máu ở khóe miệng, mỉm cười nói.

Cánh môi dính một vệt đỏ tươi sáng, tà mị có một chút rung động lòng người.

Cố Gia Huy duyệt qua vô số người, trải nghiệm nhiều như vậy, lòng dạ đã đủ thâm rồi.

Bây giờ nhìn thấy Ngôn Dương, anh mới biết cái gì gọi là phù thủy nhỏ gặp phù thủy lớn.

Hơn nữa, Ngôn Dương không hề đơn giản giống như vẻ bề ngoài, chỉ có một tập đoàn Ngôn Thị.

Ông ta còn là lão Cửu ở chợ đen!

Trước đó xảy ra đủ loại chuyện, đều là ông ta thêm dầu vào lửa.

Sau này anh sinh lòng nghi ngờ, anh điều tra riêng chuyện Hứa Minh Tâm bị bắt cóc ở cửa khách sạn, anh phát hiện Thẩm Tuệ là nhận được dặn dò của Ngôn Dương, nên mới đi tìm Ngôn Hải.

Lão Cửu chợ đen mua hung bắt cóc, bị Thẩm Tuệ bắt gặp, thuận lý thành chương đưa về nhà họ Ngôn.

Nhà họ Ngôn cũng vì thế được Cố Gia Huy chú ý đến, anh muốn lợi dụng nhà họ Ngôn, nâng cao giá trị con người của Hứa Minh Tâm.

Anh tưởng những cái này đều nằm trong phạm vi khống chế của mình, nhưng không ngờ anh toàn bị Ngôn Dương dắt mũi dẫn đi.

“Tôi phải gọi anh là anh Ngôn, hay phải gọi là lão Cửu chợ đen đây? Không nên cấp cho tôi một kiến giải sao?”

“Bị cậu phát hiện rồi, xem ra tôi ngụy trang rất thất bại!”

Ngôn Dương giả bộ vô tội nói.

Cố Gia Huy nhìn thấy cái khuôn mặt giả dối của ông ta, anh hận không thể xé nát.

Trước đây, ông ta là sủng thê nô, vì bà xã, không để ý đến sự phát triển của nhà họ Ngôn.

Nhưng đằng sau thì túc trí đa mưu, sáng nắng chiều mưa, thủ đoạn phong phú, khiến cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối.

Chợ đen, danh như ý nghĩa không thể lộ ra ngoài sáng, bên trong đều là mua bán hắc ám.

Chỉ cần anh có tiền, cái gì cũng làm được cho anh.

Có thể thấy chợ đen là tồn tại cường thế cỡ nào!

“Nếu hôm nay anh không cho tôi một lời giải thích hợp lý, anh có tin không, tôi cũng cho anh nếm thử tư vị hao mòn xương cốt của tôi bây giờ.

Cố Gia Huy âm trầm nói.

Ngôn Dương nghe vậy thì nhoáng cái đã nghiêm túc lên, để ông ta lấy Thẩm Tuệ ra mạo hiểm, ông ta không làm được.

Đây cũng là nguyên nhân ông khiêm tốn bao nhiêu năm nay, bởi vì không làm được, mà không hiện ra núi không hiện nước, bại lộ nhược điểm.

Như thế, người khác mới sẽ không coi ông làm kẻ địch.

Đúng là ông ta thông minh, nhưng thông minh có cái gì, ông ta cũng có chuyện mà ông ta lo lắng.

Ngôn Dương đứng thẳng người, sắc mặt trầm trọng và nghiêm túc.

“Cố Gia Huy, cậu và tôi là một loại người, nhưng cậu mạnh hơn tôi một chút, ngoại trừ không từ bỏ Hứa Minh Tâm ra, cậu cũng sẽ không từ bỏ việc trả thù cho anh hai cậu. Cho nên cậu nhất định phải thành người bề trên, mới có thực lực trả thù cho anh hai cậu. Nếu cậu đã đi trên con đường này rồi, vậy thì cậu trở thành kẻ thù chung.” “Hôm nay là một tay tôi sắp đặt, để cho Hứa Minh Tâm rơi vào tình huống như thế này. Ngày khác, người khác ra tay, thì sẽ không nhẹ như này nữa. Ngay từ đầu là tôi sắp đặt ra, bởi vì tôi đã nhìn trúng cậu, cậu có thể giúp tôi, cậu là người được chọn duy nhất của tôi. Cho nên, tôi mới để Thẩm Tuệ cứu Hứa Minh Tâm, thêm dầu vào lửa

, để con bé và nhà họ Ngôn có quan hệ không thể chia cắt.” “Còn cậu thì thể nào cũng sẽ vì Hứa Minh Tâm, hợp tác với nhà họ Ngôn tôi trong thời gian dài, như thế chúng ta chính là châu chấu buộc trên một sợi dây. Cậu muốn trở thành thế lực lớn nhất Kinh Đô, nhà họ Cố sẽ trở thành chướng ngại vật của cậu. Cố Trác Đông, người này cậu biết mà, dã tâm rất lớn, bệnh đa nghi nặng, cậu ta không thể để mặc cậu

là một nhà to nhất. Cậu cũng đoán được trợ thủ đắc lực của cậu ta là gì rồi đúng không, hiện giờ La Xuân Hương đã rơi vào vụ án giết người, bố cậu là cao tầng, nhát định sẽ nhóm lửa lên người. Cho dù gắng gượng bảo vệ mình, thì cũng sợ bóng sợ gió, không dám có thủ đoạn gì lớn.”

“Ít nhất là trong vòng một năm, ông ấy không dám làm việc phách lối, cũng không dám trắng trợn giúp đỡ Cố Trác Đông, nếu không ông ấy khó mà giữ được địa vị.”

“Hiện giờ Cố Trác Đông chưa làm ra sóng to gió lớn, chính là lúc chúng ta liên thủ chèn ép! Bước tiếp theo, Cố Tử Vị! Từ từ phá hủy nội tâm của Cố Trác Đông, tôi đã phái người điều tra đứa con riêng của anh cả cậu rồi, tôi bảo đảm những ngày tháng tiếp theo của cậu ta sẽ không dễ chịu đâu, và cậu ta cũng không rảnh phân tâm đi lo chuyện của công ty!”

Cố Gia Huy nghe được những lời này, anh nhíu chặt chân mày.

Không thể không thừa nhận, Ngôn Dương tâm tư kín đáo, mọi việc đều bày mưu nghĩ kế.

Mặc dù anh thống hận Cố Trác Đông, cái chết của anh hai không thoát khỏi không có liên quan với anh ta, nhưng... anh vẫn chưa muốn ác như vậy, cắt đứt mọi đường lui của Cố Trác Đông.

Làm như thế, sẽ khiến cho Cố Gia Bảo đau lòng.

Anh thu lại ánh mắt, con ngươi mênh mông mãnh liejt.

Ngôn Dương nâng mắt lên cười cười, nụ cười đó, vài phần âm tàn độc ác, mang theo tà tính, giống như quái vật thị huyết.

“Sao vậy? Mềm lòng rồi à?”

“Ngôn Dương, mục đích của anh là gì? Anh tốn công tốn sức giúp tôi như vậy, thậm chí sử dụng cả lực lượng của chợ đen, tại sao? Anh có năng lực như thế, làm gì cần tôi giúp chứ?”

“Tôi cần, tôi không thích hợp ở trước màn, tôi thích cảm giác bày mưu nghĩ kế ở sau màn. Mục đích của tôi thì tôi chưa thể nói cho cậu biết được, càng ít người biết chuyện thì càng có lợi với tôi, cho nên... tôi không thể nói.”

“Anh nghĩ, tôi có thể tin tưởng anh, bạn hợp tác như thế này sao?” “Cố Gia Huy, cậu có thể tin tưởng. Bởi vì... mọi chuyện tôi làm, đều là vì Thẩm Tuệ. Chỉ cần cô ấy ở bên cạnh tôi, tôi không yêu cầu cậu cái gì. Những chuyện danh lợi trên thương trường, tôi không có hứng thú. Tôi nghĩ, nếu không phải là vì trả thù cho anh hai cậu, cậu cũng không thích cuộc sống đấu đá hục hặc,

ngươi lừa ta gạt như thế này, đúng không?”

“Tôi biết, lấy cách của cậu thì cũng có thể từ từ đối phó với Cố Trác Đông, nhưng mà quá chậm, thời gian quá dài. Bây giờ tôi có thể giúp cậu giải quyết Cố Trác Đông trong vòng một năm, cậu ta sẽ không trở thành chướng ngại vật của cậu nữa, thời gian sau chúng ta tập trung tinh lực từ từ đối phó với Caitlin.”

Lúc Ngôn Dương nhắc đến Caitlin, trong con ngươi mang theo hơi thở điên cuồng. Cố Gia Huy nghe vậy thì trong lòng hung hăng run lên, lẽ nào Ngôn Dương và Caitlin cũng có một vụ rất sâu sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.