Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 129: Chương 129




Nếu cô bướng bỉnh ngạo nghễ một chút, hoàn toàn có thể không màng hậu quả mà nói lại anh ta một câu “Anh còn không dám dùng gương mặt thật của mình để gặp tôi, tôi tại sao lại không thể ngụy trang?”

Tư Mộ Hàn và người nhà họ Nguyễn không giống nhau, thái độ của anh đối với cô từ đầu đã thẳng thắn rõ ràng, thế nên cô không thể lấy khuyết điểm để trọc vào vết thương của anh.

“Không còn việc gì thì ra ngoài đi, sau này, tôi sẽ để Thời Dũng đưa đón em đi làm.” Tư Mộ Hàn nói xong, thì không lên tiếng nữa.

Nguyễn Tri Hạ mạnh mẽ ngẩng đầu lên, tâm tình có hơi phức tạp.

Sao cô lại đang cảm thấy, Tư Mộ Hàn giống như sau khi cho cô một cái tát xong, thì thưởng cho cô một trái ngọt để dỗ dành?

Chiêu này, rất giống với “Tư Gia Thành”

“Tư Gia Thành” trước giờ cũng lúc đối xử với cô lúc tốt lúc xấu.

Có lẽ vì thời gian dài sống chung, nên tính tình hai người cũng vô cùng giống nhau.

Nguyễn Tri Hạ đi xong, Tư Mộ Hàn mới quay người, giơ tay ray ray huyệt thái dương của mình.

Nguyễn Tri Hạ hình như ngày càng ghét “Tư Gia Thành” rồi, để cô ghét “Tư Gia Thành” thêm một chút, có hảo cảm với “Tư Mộ Hàn” nhiều hơn chút, đến lúc biết được thân phận của anh, chắc sẽ dễ chấp nhận hơn.

……

Tin tức trên mạng, đã bị đè ép xuống như vậy.

Tuy rằng thỉnh thoảng có người nhắc đến, nhưng cũng chẳng tạo ra ra sóng gió gì lớn lắm.

Yên ổn trên mạng rồi, nhưng cuộc sống bên ngoài vẫn chưa dễ dàng yên ổn như vậy.

Bộ phận thị trường mà Nguyễn Tri Hạ công tác có nhiều nhân viên nữ, mỗi ngày tụ tập với nhau tám chuyện bát quái, tự nhiên sẽ nói đến chuyện của Nguyễn Tri Hạ.

Ngày hôm sau.

Nguyễn Tri Hạ đến công ty làm việc, nhân viên Hạ thị đều vô cùng kinh ngạc mà nhìn cô.

Cô đi xa vẫn nghe thấy đằng sau vang lên tiếng bàn tán nho nhỏ.

“Không ngờ hôm nay cô ta còn có thể đi làm!”

“Cậu chủ Tư đó phải rộng lượng đến thế nào, vợ cùng em họ ở cùng nhau, thế mà lại không quan tâm?”

“Cô cũng đừng nói như vậy, nhỡ đâu người ta với em họ đó không có gì với nhau thì sao!”

“Nói cũng đúng, nhà họ Tư sao có thể khoan nhượng mà để chuyện này xảy ra, nếu mà có chuyện thật, Nguyễn Tri Hạ chắc chắn gánh vác không nổi!”

“Xí, các cô ai cũng ngốc, chuyện này thường không có lửa thì làm sao có khói!”

“……”

Bọn họ truyền tới truyền lui, cũng chỉ là vài suy đoán mà thôi.

Truyền thông Thịnh Hải, phòng làm việc tổng giám đốc.

Cố Tri Dân đẩy cửa bước vào, nhìn về phía Tư Mộ Hàn đang ngồi sau bàn làm việc, đẩy kính mắt, nghiêm túc mà đặt văn kiện lên bàn của anh ta, học giọng điệu của thư ký, nói đến ngăn nắp thứ tự: “Tổng giám đốc Tư, chỗ này đều cần ngài ký tên.”

Chuyện nhỏ như đưa văn kiện này, trước giờ đều là việc của thư ký.

Mà mục đích Cố Tri Dân đặc biệt chạy tới đây đã bị lộ rõ.

Chính bởi vì như vậy, nên văn kiện vừa mới đặt xuống, Tư Mộ Hàn đã lạnh nhạt lên tiếng đuổi người: “Ra ngoài.”

Cố Tri Dân ở trước mặt Tư Mộ Hàn, trước giờ luôn không cần thể diện.

Anh ta cầm lấy kính mắt, đuôi mắt nhấc lên, lộ ra vẻ ngỗ ngược của con cháu nhà quyền quý.

Anh ta lắc đầu, gương mặt đồng tình, ngữ khí khéo léo: “Mộ Hàn, tôi thật đồng cảm với anh, khó khăn lắm mới cưới được cô vợ về, vợ lại cắm sừng rồi ở bên “em họ”, xin được phỏng vấn chút, tâm trạng anh bây giờ ra sao?”

Tư Mộ Hàn nhấc mắt nhìn anh ta, trong con ngươi như mực lóe ra ý sắc lạnh thấu xương: “Cậu muốn đi châu Phi để mở rộng nghiệp vụ?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.