Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 178: Chương 178




“Không đi.” Cố Tri Dân ở đây, Thẩm Lệ không thể đến đây.

……

Lúc ăn cơm, đối với sự kiện nhà máy Hạ thị cứ canh cánh trong lòng, Cố Tri Dân lại nhắc đến chuyện này.

Nguyễn Tri Hạ vùi đầu ăn cơm, không nói một tiếng, im lặng như gà.

Nói hồi lâu, Cố Tri Dân mới nhớ tới Nguyễn Tri Hạ cũng là người nhà họ Nguyễn.

Hắn dứt khoát trực tiếp hỏi Nguyễn Tri Hạ:” Chi Chi, công ty nhà cô thế nào rồi?”

Chi Chi?

Tư Mộ Hàn hơi híp mắt ngẩng đầu nhìn về phía Cố Tri Dân: “Ăn no rồi biến”.

Cố Tri Dân một mặt không hiểu, mình đã chọc tới ông nội lúc nào đâu?

Nguyễn Tri Hạ ngược lại là đã thành thói quen tính tình Tư Mộ Hàn u ám bất định, cô lắc đầu:” Không rõ lắm, tôi trong công ty dù sao cũng chỉ làm việc vặt”.

Lời vửa nói xong, Tư Mộ Hàn ngồi tại đối diện cô đột nhiên quay đầu nhìn cô một cái.

Con ngươi sâu thẳm mà bí ẩn như mực, còn lộ ra một tia thấy rõ.

Sao cô lại cảm thấy, “Mộ Gia Thành” tựa hồ nhìn ra cô đang nói láo.

Sau khi ăn xong, “Tư Gia Thành” liền đuổi Cố Tri Dân đi.

Cố Tri Dân víu chặt lấy cánh cửa không muốn đi: “Trời tối như vậy, lại lạnh như thế, chứa chấp tôi một đêm cũng không được sao?”

Nguyễn Tri Hạ rất khó đem cảnh Cố Tri Dân giống như một chú chó nhỏ đang víu lấy cánh cửa không buông trước mặt, và cái tên hoa mỹ tổng giám đốc Cố của công ty truyền thông Thịnh Đỉnh liên hệ với nhau.

Chắc là bị cái gì đấy kỳ lạ gắn vào người.

Cố Tri Dân cảm nhận được ánh mắt của Nguyễn Tri Hạ, ho nhẹ một tiếng lập tức buông lỏng tay ra: “Thật ra cũng không lạnh như thế, tôi đi trước.”

Cố Tri Dân đi rồi, trong phòng khách cũng chỉ còn có Nguyễn Tri Hạ và “Tư Gia Thành” hai người bọn họ.

Nguyễn Tri Hạ thoáng nhìn qua bên ngoài cửa, trong lòng có chút nghi hoặc, sao Tư Mộ Hàn còn chưa về? . Truyện Phương Tây

“Khi ra ngoài anh ta thường đi đâu?”

“Tôi đi lên trước.” Nguyễn Tri Hạ nhìn “Tư Gia Thành” một cái, xoay người đi lên tầng.

“Tư Gia Thành” đột nhiên gọi cô lại: “Nguyễn Tri Hạ.”

“Sao vậy?” Nguyễn Tri Hạ dừng bước nhìn anh ta.

Cô bên ngoài vốn dĩ rất trắng, ở dưới ánh đèn, trên mặt càng giống như được đánh thêm một lớp phấn, đôi mắt mèo chằm chằm nhìn anh ta, toàn thân nhìn có vẻ yếu mềm.

oh, có chút cuốn hút người khác.

“Chuyện của Hạ thị…” Tư Mộ Hàn nói được một nửa lại cố tình dừng lại một chút, thì thấy ánh mắt của Nguyễn Tri Hạ hơi co lại giống như là có chút căng thẳng, lập tức cong môi cười: “Có cần giúp gì không?”

Lúc anh ta nói nửa câu đầu, tim Nguyễn Tri Hạ chợt nhảy một nhịp còn tưởng là anh ta biết cái gì đấy.

Nghe được nửa câu sau của anh ta, tim của cô lại thoáng cái rơi xuống tận đáy, nhưng sắc mặt nói chung có chút không dễ chịu, cười có chút miễn cưỡng: “Bố tôi và bọn họ sẽ nghĩ ra cách thôi, suy cho cùng trong nhà máy xảy ra chuyện này, coi như là vụ tai tiếng của công ty, phải tự bọn họ giải quyết mới được.”

“Tư Gia Thành” nghiêng đầu, giống như cười mà không cười lên tiếng: “À.”

Nguyễn Tri Hạ nhẹ gật đầu, chán chường đi lên tầng.

Về đến phòng, cô mới an tâm một chút.

Dù sao cô cũng là người nhà họ Nguyễn, chuyện cô tình kế với nhà họ Nguyễn lần này, càng ít người biết càng tốt.

Thẩm Lệ là bạn tốt nhất của cô, cô tất nhiên không cần phải giấu diếm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.