Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 198: Chương 198




Tư Gia Thành nhỏ đang ngồi trên ghê so pha chơi game, bóc gói khoai tây chiên trong tay ra, khoai tây chiên rơi vãi khắp nơi.

“Ăn cơm trưa chưa?” Nguyễn Tri Hạ vừa đi đến chỗ cậu ta, vừa nhặt đồ dưới đất lên.

Tư Gia Thành nhỏ ngẩng đầu nhìn cô một cái: “Chưa.”

Nguyễn Tri Hạ cảm thấy đứa trẻ này thật bướng bỉnh, bởi vì chuyện chơi game, liền theo mượn gió vượt biển bỏ nhà trốn đi.

“Nếu như tôi không đến cậu định làm thế nào? Cũng không liên lạc với người nhà, định chết đói ở đây à?”

Cậu ta cũng không ngẩng đầu lên nói: “Sao có thể chết đói được, cùng lắm thì đi cướp ngân hàng.”

Giọng điệu còn vô cùng nghiêm túc.

Nguyễn Tri Hạ: “…”

Rốt cuộc, cậu ta cũng đánh xong một ván game, Nguyễn Tri Hạ mở túi đồ ăn cho cậu ta ăn, ăn được hai miếng, cậu ta chợt ngẩng đầu lên, vẻ mặt kinh ngạc: “Lần sau tôi vẫn muốn ăn cơm ở nhà hàng này!”

Nguyễn Tri Hạ chỉ chỉ khóe miệng cậu ta, ý bảo chỗ đó dính cơm: “Là tôi làm.”

Cậu ta đưa tay sờ Tư khóe miệng mình, sau đó lời nói ra khiến người khác kinh ngạc: “Chị làm bạn gái tôi đi!”

Nguyễn Tri Hạ: “…”

Cậu ta thấy Nguyễn Tri Hạ không nói lời nào, liền chủ động nói: “Mặc dù bây giờ tôi rất nghèo, chờ tôi có thể thi đấu chuyên nghiệp, tôi có thể kiếm tiền mua túi xách quần áo, mỹ phẩm cho chị, chị suy nghĩ một chút đi.”

Phụ nữ đều thích mua những thứ này, mẹ cậu ta cũng vậy, mỗi ngày đều mua mua mua.

Giọng điệu nghiêm túc, khiến cho Nguyễn Tri Hạ dở khóc dở cười.

“Đừng nói linh tinh, tôi đã kết hôn rồi.” Nguyễn Tri Hạ nói, đưa tấm hình chụp “Tư Gia Thành” kia trong điện thoại cho cậu ta xem: “Cậu biết người đàn ông này không?”

Tư Gia Thành nhỏ chỉ nhìn thoáng qua, liền nói: “Đây là anh họ tôi, chị chụp ở đâu vậy?”

Nói xong, cậu ta lại vô cùng sợ hãi nói: “Anh ấy đang ở đâu, tôi coi chị là bạn, chị lại bảo anh ấy đến bắt tôi về!”

“Đâu có!” Nguyễn Tri Hạ thấy đứa trẻ này phản ứng rất nhanh: “Anh họ cậu là ai?”

“Tư Mộ Hàn!” Mẹ tôi với bố anh ta là anh em ruột, tôi là em họ anh ta!” Cậu ta nói xong lại cúi đầu ăn cơm, miệng ậm ờ nói: “Ăn ngon thật, chị ly hôn với chồng chị đi rồi làm bạn gái tôi, chồng chị để chị sống ở đây, nhất định là cầm tiền đi nuôi bồ nhí bên ngoài rồi, nên ly hôn với anh ta càng sớm càng tốt, tôi vừa trẻ lại vừa đẹp trai, năng lực vô hạn…”

Nỗi kinh ngạc và tức giận trong lòng Nguyễn Tri Hạ, lúc nghe thấy Tư Gia Thành nhỏ nói vậy, trong nháy mắt như muốn bùng nổ.

“Cậu còn bé thì biết cái gì!”

Cậu ta lại tự mình tiếp tục nói: “Anh họ tôi mặc dù nhìn bề ngoài cũng được, nhưng tính khí anh ta rất tệ, vô cùng đáng sợ, loại người giống như anh ta không tìm được bạn gái đâu, nghe nói vợ anh ta là một người quái dị, ha ha ha ha…”

Sắc mặt Nguyễn Tri Hạ thoáng cái liền đen lại, vẻ mặt không chút thay đổi nói: “Cậu định vẫn tiếp tục như vậy sao? Khi nào thì liên lạc với bố mẹ cậu?”

“Tôi sẽ không liên lạc với họ, trừ khi bọn họ để tôi đi thi đấu.”

“Bọn họ sẽ lo lắng đấy!”

“Không đâu, bọn họ đã quen rồi, cho nên lần này tôi đi xa một chút, thời gian lâu một chút, mới có thể khiến cho họ chú ý và coi trọng.

“…” Nguyễn Tri Hạ không biết nên nói cái gì cho phải.

Thì ra là một kẻ đã bỏ nhà đi nhiều lần.

Bố mẹ cậu ta cũng là cố gắng… thuận theo.

Cậu ta rốt cuộc cũng chỉ là một đứa trẻ đang lớn, mà bây giờ cô cũng không tiện nói chuyện cậu ta cho “Tư Gia Thành”, nhưng lại không thể bỏ mặc, nên chỉ có thể tạm thời trông nom cậu ta một chút.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.