Vợ Nô Lệ

Chương 36: Chương 36: Kẻ máu lạnh, vô tình!!




Trong căn phòng, Tuyết Mộc Huệ không ngừng phản kháng, cắn liên tục vào tay Ngũ Lân, do bị cắn đau, hắn liền rút tay trở về.

“Con khốn!!!”

Hắn tức giận giơ tay định gián một cái tát vào mặt cô, với sức của một gã đàn ông cường tráng, Tuyết Mộc Huệ hoàn toàn không phải đối thủ của hắn, hắn đánh cô ngã về phía sau, gương mặt nhanh chóng đỏ bầm, sưng lên rõ rệt.

Ngũ Lân hung hăng tiến đến chỗ cô lần nữa, lần này hắn thật sự không thể nhịn được nữa!!

Tuyết Mộc Huệ, hiện giờ như một món đồ chơi thói nát, không còn sức mà chống cự, cả người bị hắn nhấc lên, ném lên giường một cách thô bạo!!!

Ngũ Lân nắm trọn hai cánh tay Tuyết Mộc Huệ đặt lên trên đầu cô, khóa chặt cô dưới thân hắn, khiến cô không cách nào chống cự được nữa...

Tay còn lại, hắn nhanh chóng mần mò xuống phía dưới nơi tuyệt mật của Tuyết Mộc Huệ, hắn thô lỗ xé rách đi miếng vải che thân cuối cùng của cô, cả gian phòng tràn ngập tiếng khóc thảm thương, kêu gào.

Bây giờ cả bộ lễ phục màu trắng xóa cũng bị hắn xé thành vải vụn, lộ ra một cơ thể hoàn mỹ, từng đường cong sắc nét trên cơ thể cô đều vô cùng xinh đẹp.

“Để bổn thiếu gia, thay Lâm Thừa Hạo chăm sóc em trên giường!!!”

Ngũ Lân không kìm chế được dục vọng của bản thân, hắn thô bạo tách hai chân cô ra, nhanh chóng tháo cái khăn tắm vướng vúi trên người hắn xuống, vật khổng lồ hiện ra trước mắt.

Ngũ Lân nở nụ cười biến thái, đặt vật đang căng cứng, to nóng của minh ở bên dưới Tuyết Mộc Huệ.

Nhưng......

Ngay tại thời điểm đó, cánh cửa bị một lực gì đó, làm mở tung ra. Truyện Thám Hiểm

Ngô Nhật Phong là người đầu tiên xông vào bên trong, chuẩn bị vung một nấm đấm về hướng Ngũ Lân. Thì bị Lâm Thừa Hạo cản lại, Ngô Nhật Phong không tin nổi nhìn về phía anh, nhưng nhận lại là ánh mắt tuyệt tình của Lâm Thừa Hạo.

“Cậu...”

Miếng mỡ đã dâng đến miệng, sắp được tận hưởng một cách sung sướng, liền bị người khác cản đường, Ngũ Lân có chút khó chịu, nhưng hắn lại che dấu vô cùng tốt.

Nở một nụ cười ngượng ngạo, thông thả buông Tuyết Mộc Huệ ra, tiếp tục nở nụ cười giả tạo nhìn về phía Lâm Thừa Hạo.

“Ngọn gió nào, lại mang ngài Lâm Thừa Hạo đến đây vậy!!”

Trước câu nói của Ngũ Lân, đổi lại là sự im lặng đến đáng sợ, Lâm Thừa Hạo không chút để ý gì đến hắn, chỉ liếc nhìn đống lộn xộn trên giường, mà cau mày, hai mắt đầy suy tư.

Tuyết Mộc Huệ không để ý đến cơn đau nhức ở khắp người, cố kìm nén sự xấu hổ và nhục nhã, chạy về phía Lâm Thừa Hạo.

Cô giống như một đứa trẻ chịu uất ức khát vọng một tia ấm áp của người lớn.

Nhưng Lâm Thừa Hạo lại không ôm lấy cô, chỉ dùng thân mình che chắn, hay tay quàng qua eo, đẩy ra phía sau bờ vai rộng lớn của mình. Anh lén nhìn cô, trên gương mặt vẫn còn vết sưng đỏ do Ngũ Lân để lại.

Bàn tay Lâm Thừa Hạo đang muốn xoa nhẹ nhàng lên gương mặt cô, tay chưa nâng được đến đâu, một dòng suy nghĩ thoáng qua trong đầu.

Cuộc hôn nhân giữa hai người, được hình thành từ sự hận thù, ghen ghét và hoàn toàn không có một chút yêu thương với đối phương, và nguyên nhân đặc biệt, khiến anh khóa chặt trái tin mình với Tuyết Mộc Huệ chính là: Không ai khác, chính cô đã giết chết người anh yêu thương nhất!!

Cũng chính vì suy nghĩ đó, anh không cho phép bản thân mình có bất kỳ cảm xúc gì với cô!!!

Lâm Thừa Hạo lạnh lùng, cởi áo khoác ra, bao bọc lấy cả người của cô.

Toàn bộ quá trình, trên mặt không biểu lộ bất kỳ cảm xúc gì, chỉ trưng bộ mặt lạnh như băng.

Ngũ Lân từ từ đứng dậy, dùng khăn tắm quấn quanh eo mình, khóe miệng nhếch lên đầy vẻ khiêu khích, rồi nói.

“Thì ra là người phụ nữ của anh, tôi lại còn tưởng cô ta đem anh ra để hù dọa tôi nữa chứ…chị dâu, thất lễ như vậy, thật sự ngại quá!”

Trong giọng nói không hề có chút nào muốn xin lỗi, ngược lại tràn đầy sự khiêu khích.

Giống như biết rằng đối phương không thể làm gì anh vậy, chỉ xấc láo hơn thôi.

Lâm Thừa Hạo từ nãy giờ không hề mở miệng nói một lời nào, chỉ im lặng lảng tránh làm cho Ngô Nhật Phong phát điên, cứ ngỡ rằng anh là kẻ máu lạnh, vô tình.

Tuyết Mộc Huệ cuối thấp đầu xuống, nước mắt không ngừng chảy ra.

Cô không hy vọng anh sẽ đòi lại công bằng thay cho cô, nhưng anh vẫn cứ im lặng như vậy, bộ dạng không quan tâm, không để ý của anh giống như đang xé rách, cứa chảy máu tim cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.