Thời gian nhanh chóng chuyển tới lúc nhá nhem tối, mặt trời chuyển dần sang màu đỏ, nhường chỗ cho mặt trăng đang dần lấp ló phía đằng xa.
Tại biệt thự của Lãnh Tư Hàn, nhân viên giao lễ phục cũng vừa tới nơi. Sau khi nhận lấy lễ phục từ tay người đó, bọn họ liền chuẩn bị đi thay đồ.
“ Bạch tiểu thư, thiếu gia. Hai người ăn chút gì rồi đi.”- Bạch Vi trong bộ đồ nam quản gia, tiến ra phòng khách nơi Lãnh Tư Hàn và Bạch Vi đang đứng.
Ông có chút lo lắng cho Bạch Vi, dù không biết tại sao. Nhưng tới những buổi tiệc quý tộc chắc chắn bọn họ sẽ không có quá nhiều đồ ăn hợp với khẩu vị của Bạch Vi, ông lo cô ăn không đủ.
“ Không sao đâu bác Bạch Vũ, bọn con tự lo được mà.”- Bạch Vi cũng quay lại, mỉm cười đáp lại.
Sau khoảng một tiếng được vài thợ trang điểm tỉa tót, Bạch Vi trong bộ váy dạ hội từ trên nhà bước xuống, lúc này, Lãnh Tư Hàn đã thay đồ xong và đứng chờ sẵn phía dưới.
Hắn thấy Tiểu Bạch Thỏ bước xuống thì ngơ ngác, cứ đứng nhìn cô như mất hồn. Không ngờ cô nhóc của hắn trang điểm lên một chút lại có thể mê người tới như vậy.
“ Đi thôi.”- Bạch Vi tiến lên trước mắt hắn, đưa lòng bàn tay phải lên.
Lãnh Tư Hàn bây giờ mới định hồn lại, nhìn xuống cô gái nhỏ đứng đối diện chỉ cao tới vai mình, mỉm cười.
“Được.”
…
Trời đến bây giờ cũng đã tối hẳn, bầu trời đêm một màu đen, chỉ chấm điểm vài ngôi sao nhỏ. Phía dưới cổng của khách sạn nhà họ Thẩm, những ánh đèn vàng, trắng đan xen nhau từ phía trong hắt ra ngoài sân lớn, một chiếc thảm đỏ dài chừng 6m đã được trải dọc ra để đón khách. Hai bên thảm là hai hàng đèn sân khấu loại thấp chiếu sáng rọi một bầu trời, vài người phóng viên đã cầm sẵn máy ảnh đứng ở hai bên cổng.
Những người đàn ông và những người phụ nữ trong những bộ trang phục sang trọng, bước ra từ những chiếc ô tô đắt tiền, khoác tay nhau thân mật tiến vào trong dưới những ánh flash chiếu liên tục của máy chụp hình.
Sau một lúc, chiếc BMW đen của Lãnh Tư Hàn cũng dừng lại trước cổng. Đám phóng viên và mấy người quý tộc khác cũng dồn hết ánh mắt về phía chiếc xe. Bọn họ đều nghĩ rằng có lẽ đại thiếu gia nhà họ Lãnh sẽ sánh đôi với đại tiểu thư nhà họ Thẩm. Nhưng khi Chu Cần từ ghế tài xế mở cửa sau cho Lãnh Tư Hàn, người mà hắn ân cần đỡ ra ngoài lại là một cô gái lạ lẫm.
Nhưng đám phóng viên thì liền cảm thấy. đây đúng là một tin nóng sốt, liền nhanh chóng tiến gần tới, nháy máy liên tục. Bức ảnh nào thì cũng là cảm thấy hai người đúng là cực phẩm mà.
Người thiếu nữ trang điểm nhẹ nhàng gương mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp, thuần khiết, trong bộ váy dạ hội đơn giản nhưng lại không kém phần thanh lịch. Người đàn ông cao lớn, gương mặt tuấn tú mê người, mái tóc nâu được gẩy xoăn nhẹ, trên nguoif là một bộ tuxedo đen cài một chiếc nơ đen làm tăng thêm vẻ sang trọng.
Lãnh Tư Hàn dịu dàng để cánh tay nhỏ của Bạch Vi lên tay mình, gương mặt mỉm cười dịu với cô.
“ Không cần ngại đâu, có tôi ở đây rồi.”
“…ừm”
Sau khi Bạch Vi và Lãnh Tư Hàn tiến vào trong thì ở phía cổng khách sạn, một cặp đôi cũng gây sốt không kém khi sánh bước bên nhau tiến vào. Đó là Lãnh Tư Kỳ và Thẩm Nhiên Diễm.
Trái ngược với anh trai từ đầu đến cuối đều rất thích đồ đen, anh lại diện cho mình bộ tuxedo trắng, mái tóc vuốt nhẹ để lại sợi tóc mái vẫn thả xuống hai bên nhìn sang trọng hơn nhưng vẫn để lộ ra gương mặt đầy vẻ thư sinh vốn có. Thẩm Nhiên Diễm thì vẫn là khí chất tự tin, quyến rũ như mọi khi.Hôm nay cô chọn cho mình một chiếc đầm dài xanh ngọc càng tôn lên sự kiều diễm, trưởng thành của cô.
Những người ở đó cảm thấy, dù là đi chung với em trai của hôn thê, nhưng nhìn Lãnh Tư Kỳ và Thẩm Nhiên Diễm trông cũng cô cũng xứng đôi.
Lúc này, Bạch Vi vẫn đang có chút choáng ngợp với xa hoa của phòng tiệc. Căn phòng rộng lớn được sơn màu trắng, những ánh đèn trân màu da hắt lên phần tường tạo sự sang trọng. Ở hai bên khu giữa là những bàn tiệc tròn nhỏ được xếp thành tầng, bày những loại bánh ngọt, đòi ăn trông rất đẹp mắt. Ở hai bên góc phòng là hai chiếc sofa dài kiểu quý tộc xưa được kê sát tường Hướng chính diện là bục sân khấu nhỏ, bên phải là một lối cầu thang đã bị khuất có lẽ dẫn lên sân thượng của khách sạn.
Lãnh Tư Hàn cùng cô vừa bước vào thì đã có vài giám đốc của các công ty nhỏ cầm ly rượu tiến tới chào hỏi hắn, Lãnh Tư Hàn cũng chỉ là gật đầu cho qua. Điều hắn quan tâm bây giờ chỉ có Tiểu Bạch Thỏ của hắn đẹp mê hồn như vậy, sợ rằng sẽ bin đám đàn ông kia dòm ngó.
Lãnh Tư Kỳ và Thẩm Nhiên Diễm cũng từ phía cửa bước vào. Vừa thấy Lãnh Tư Hàn đang đứng ở một bàn nhỏ ở góc phòng, cô liền kéo tay Lãnh Tư Kỳ tiến tới. Đứng đối diện với Lãnh Tư Hàn, Thẩm Nhiên Diễm nhanh chóng buông cánh tay đang khoác tay Lãnh Tư Kỳ ra, cũng gỡ bàn tay đang ôm eo mình của ra, miệng cười vui vẻ.
“ Anh Tư Hàn. “
“ Ừm, chào em Tư Kỳ, Nhiên Diễm.”- Lãnh Tư Hàn cũng chỉ lịch sự chào lại, tay vẫn ôm eo Bạch Vi.
Sau vài phút thì Thẩm Kiến Xương được vài người vệ sĩ hộ tống từ phía cửa bước vào. Đi bên cạnh là một chàng trai cao lớn, nhìn gương mặt cũng tuấn tú không kém gì Lãnh Tư Hàn, có điều nhìn anh có phần trẻ trung và lịch thiệp hơn. Người con trai mặc bộ vest màu da trông rất đơn giản, má tóc để kiểu hai mái thêm cặp kính màu bạch kim nên nhìn thêm phần tri thức, điềm tĩnh hơn.
Mấy người dự tiệc ở đó cũng không khỏi bất ngờ. Thẩm Tu Kiệt, đứa trẻ mới ngày nào còn khoác trên mình bộ đồng phục, chân ướt chân ráo đi du học vào 8 năm trước bây giờ đã trở về rồi. Lại còn có diện mạo mê người, trưởng thành tới như vậy sao?
Thẩm Tu Kiệt đánh mắt sang bên phía chị gái đang đứng, liền nhìn thấy Thẩm Nhiên Diễm đang đứng cùng với “ vị hôn phu lời đồn” Lãnh Tư Hàn, bên cạnh hắn còn có một người con gái rất xinh đẹp, cô gái này anh chưa từng thấy trước đây, nhưng hình như đã bị anh nhìn trúng mất rồi.
Sau khi cùng cha lên phát biểu mở màn bữa tiệc, Thẩm Tu Kiệt liền lập tức tiến xuống phía dưới Thẩm Nhiên Diễm và Lãnh Tư Hàn đang đứng, rất tự nhiên mà chào hỏi.
“ Lâu quá không gặp nhỉ, anh Tư Hàn, anh Tư Kỳ.”
“ Lâu quá không gặp.”- Lãnh Tư Kỳ và Lãnh Tư Hàn cũng bắt tay Thẩm Tu Kiệt như một lời chào hỏi.
“ Về rồi sao?”
Thẩm Nhiên Diễm nhìn thấy cậu em trai nhỏ của mình cũng đã theo mình trở về nước, liền tiến lại gần.
“ Em về rồi, mà chị nhìn em vô cảm thế? Lâu không gặp mà cũng chẳng thèm nhớ đến cậu em trai bé bỏng này sao?”- Thẩm Tu Kiệt quay sang nhìn cô, gương mặt tỏ ra vài vẻ trách móc.
“ Không thèm nhé, cảm ơn.”
“ Đỗ phũ phàng.”
Bạch Vi nãy giờ nhìn Thẩm Tu Kiệt có chút hiếu kì. Người này trước giờ cô chưa từng gặp, nhưng nhìn có vẻ đã quen chú và anh Tư Kỳ từ trước thì phải.
Nhưng chưa kịp hỏi thì Thẩm Tu Kiệt đã tiến tới đối diện cô, quỳ một gối xuống cầm lấy bàn tay trái của cô, lịch thiệp đặt lên ngón tay áp út của cô một nụ hôn.
“ Cô gái dễ thương, có thể cho tôi làm quen không?”
“ À…vâng?”
Thẩm Tu Kiệt nghe vậy vẫn rất bình tĩnh đứng thẳng người lên, vẫn giữ một thái độ lịch sự.
“ Cô gái xinh đẹp, em tên là gì?”
“ Bạch…Vi ạ.”- Bạch Vi theo quán tính, ấp úng trả lời lại anh.
“ Rất vui được quen biết em.”
Thẩm Tu Kiệt định đưa tay ra bắt tay thì Lãnh Tư Hàn đã kéo cô vào lòng đánh dấu chủ quyền, ánh mắt hắn lóe lên một tia lửa điện về phía Thẩm Tu Kiệt.
“ Cô gái này, là người phụ nữ của tôi.”
Nhưng anh chàng cũng chẳng vừa, vẫn giữ nguyên một vẻ lịch thiệp, nhưng cũng không hề có vẻ gì là khiếp sợ hắn, ngược lại anh con rất tự tin, nhìn thẳng vào mắt Lãnh Tư Hàn mà nói.
“ Anh Tư Hàn, em muốn người phụ nữ xinh đẹp này của anh, trở thành bạn gái em, được không?”