Vợ Ơi Cả Thế Giới Chờ Người Ly Hôn

Chương 474: Chương 474: Ngấm ngầm hãm hại người khác




**********

Chương 477: Ngấm ngầm hãm hại người khác

Bởi thân phận của Mặc Tụ Nhân mà tạp chí Đô Thị Mới phải kiêng dè, nên bọn họ đã thu hồi lại đa số tạp chí đã phát hành, nhưng số tạp chí bán lẻ ra ngoài thì rất khó để có thể thu hồi lại.

Sau khi ra khỏi tạp chí Đô Thị Mới, Triệu Văn Vương đang đi điều tra về Tống Chỉ Nam xem cô ta thế nào thì có tin mới đập vào mặt anh ta, nghe xong muốn ngất luôn.

Triệu Văn Vương vội vàng tới văn phòng của Mặc Tu Nhân.

“Tổng giám đốc Mặc, hôm qua Tống Chí Nam đã ra nước ngoài rồi!” Vẻ mặt của Triệu Văn Vương không được thoải mái cho lắm.

Mặc Tu Nhân trầm mặt: “Cô ta nhanh đấy! Đằng video cô ta trộm bản thiết kế của Bạch Cẩm Sương lên đi, để cho cộng đồng mạng biết cái kẻ mà bọn họ tưởng là người bị hại rốt cuộc là loại người như thế nào!”

Trước đây vì còn nể mặt nhà họ Tống mà anh vẫn còn để cho Tổng Chỉ Nam tí mặt mũi, nhưng mà anh lại không ngờ rằng Tổng Chí Nam lại không biết xấu hổ, không thèm để ý đến mặt mũi mình tới vậy.

Triệu Văn Vương gật đầu, vẻ mặt có hơi khó xử: “Chuyện video, tôi sẽ mau chóng chứng thực chuyện này, có điều, chuyện trước mắt thì anh xem nên xử lý như nào đây ạ?”

Mặc Tu Nhân nhíu mày: “Còn có chuyện gì nữa hả?”

Triệu Văn Vương nhìn Mặc Tu Nhân: “Cô Tống Ngọc Tiên tuyên bố trên mạng rằng nhà thiết Bạch là người thứ ba, ngày xưa đã xen vào giữa cô ta với anh Tần Vô Đoan, lúc ấy hai người họ là vợ chồng chưa cưới, mà hồi còn học đại học thì quan hệ giữa cô Bạch với anh Tần khá là tốt, chuyện đấy, rất nhiều người học đại học Minh Thành cũng biết, bây giờ trên mạng ai cũng đang mắng chửi cô Bạch, việc này cần phải giải quyết như nào đây ạ?”

Nói thật thì Triệu Văn Vương cảm thấy rất là khó xử.

Anh ta biết Mặc Tụ Nhân với Tần Vô Đoạn là anh em ruột của nhau, bây giờ Tổng Chí Nam ở trên mạng ngấm ngầm muốn hãm hại cô nên nói là Bạch Cẩm Sương xen vào phát hoại tình cảm giữa cô ta với Mặc Tu Nhân.

Nhưng Tống Ngọc Tiên lại chỉ thẳng mặt bảo là Bạch Cẩm Sương phá hoại quan hệ giữa cô ta với Tần Vô Đoan, dẫn đến việc anh ấy hủy bỏ hôn ước với cô ta.

Bây giờ trên mạng đang mắng chửi Bạch Cẩm Sương như điên, Triệu Văn Vương không cả dám cho Mặc Tu Nhân xem nội dung trên đó.

Thậm chí, có người còn mở topic vạch trần quá khứ đen tối của nhà thiết kế đá quý chuyên nghiệp Bạch Cẩm Sương nữa, bên dưới topic, cộng đồng mạng không có căn cứ, bằng chứng gì cũng chửi Bạch Cẩm Sương là người thứ ba, cực kỳ khó xem.

Trong nháy mắt, vẻ mặt của Mặc Tu Nhân lạnh đến cùng cực: “Cậu vừa nói cái gì hả? Tống

Ngọc Tiên nói Cẩm Sương phá hoại tình cảm giữa cô ta với anh trai tôi sao?”

Triệu Văn Vương nhìn gương mặt đen thui của Mặc Tu Nhân, miễn cưỡng gật đầu.

Mặc Tu Nhân quăng luôn tệp tài liệu trên mặt bàn xuống đất: “Tống Ngọc Tiên, cô giỏi lắm!”

Anh đúng là đã coi thường hai ả đàn bà của nhà họ Tống này rồi, bọn họ dám bắt tay nói xấu bôi nhọ Bạch Cẩm Sương như vậy sao?

Mặc Tu Nhân trầm mặt xuống, tự mình gọi điện thoại cho Tần Vô Đoạn.

Buổi sáng, sau khi đi làm, Tần Vô Đoạn đến thẳng phòng họp, giờ anh ấy vẫn còn đang bận họp nên chưa kịp xem tin tức trên mạng hôm nay.

Lúc Mặc Tu Nhân gọi điện thoại tới, anh ấy đang nghe nhân viên cấp cao báo cáo về phương án tiến hành hạng mục.

Trông thấy người gọi là Mặc Tu Nhân, anh ấy từ chối luôn, đồng thời gửi lại một tin nhắn.

Tần Vô Đoan: “Tu Nhân, tôi đang họp!”

Mặc Tu Nhân: “Nghe máy ngay!”.

Tần Vô Đoan vừa nhận được tin nhắn thì Mặc Tu Nhân đã gọi tới thêm lần nữa.

Tần Vô Đoan cau mày lại, anh ấy giơ tay lên để người nhân viên kia dừng lại: “Tôi xin phép đi nghe điện thoại, mọi người tạm nghỉ mười phút!”

Đường dây được kết nối, Mặc Tu Nhân kể sơ qua về sự việc trên mạng, giọng nói có phần tức giận: “Chuyện này chính anh là người hủy hôn ước với Tống Ngọc Tiên, đã hủy hôn rồi mà cô ta còn lên mạng nói linh tinh để bôi nhọ Cẩm Sương, Tần Vô Đoan, em không quan tâm giữa anh với cô ta đã xảy ra chuyện gì, tốt nhất là anh nên bắt cô ta giải thích chuyện này thật rõ ràng cho em, nếu không thì đừng trách em không nể mặt nhà họ Tống đấy! Nếu như em đã ra tay thì... cô ta đừng hòng sống được nữa!”

Mặc Tu Nhân nói xong thì cúp máy luôn.

Tần Vô Đoạn trầm mặt xuống, anh ấy gọi điện thoại cho Tống Ngọc Tiên.

Nhưng Tống Ngọc Tiên lại không nghe máy, anh cho người đi điều tra mới biết là Tống Ngọc Tiên với Tống Chỉ Nam cùng nhau đi trốn cả rồi.

Cộng đồng mạng thì cứ như là có mối hận hàng trăm năm với Bạch Cẩm Sương vậy, chửi rủa cực kỳ độc ác.

Mặc Tu Nhân cũng không dám để Bạch Cẩm Sương nhìn thấy những thứ đó, anh đưa thẳng Bạch Cẩm Sương về nhà, ngắt dây mạng ở trong nhà, thậm chí, anh còn lo dặn dò Bạch Cẩm Sương là cô đừng có xem tin tức trên mạng nữa.

Anh ôm Bạch Cẩm Sương vào lòng, hôn nhẹ lên trán cô: “Em yêu, em đừng có khó chịu nhé, em ngoan ngoãn chờ ở nhà, anh sẽ xử lý chuyện này, em chỉ cần ở nhà thiết kế là được rồi, đừng để những chuyện này làm ảnh hưởng!”

Bạch Cẩm Sương rũ mắt, không rõ rốt cuộc cô đang nghĩ gì trong lòng.

Mặc Tu Nhân cần phải nhanh chóng quay về công ty, nhưng anh lại lo là cảm xúc của Bạch Cẩm Sương không được ổn định, anh kề trán mình lên trán cô: “Em yêu, cái kiểu bị cộng động mạng bàn tán như này chúng ta đã từng gặp mấy lần rồi, lần này chúng ta cũng sẽ đòi lại được sự trong sạch cho mình, tin anh nhé, có được không?”

Bạch Cẩm Sương mím môi, ngẩng đầu lên nhìn Mặc Tu Nhân: “Anh yên tâm, em sẽ không để bụng đầu!

Mặc Tu Nhân nghe Bạch Cẩm Sương nói thế thì mặc dù trong lòng vẫn chưa thấy yên tâm nhưng thực sự anh không thể ở trong nhà quá lâu được nên đành phải dặn dò quản gia để ý Bạch Cẩm Sương thật cẩn thận rồi mau chóng quay lại công ty để giải quyết chuyện này.

Cư dân mạng thảo luận cứ như bị mất não vậy, ai cũng chỉ biết hùa vào, hoàn toàn không thử nghĩ xem rốt cuộc sự thật là như thế nào.

Mặc Tu Nhận bảo Triệu Văn Vương đăng video Tổng Chí Nam trộm bản thiết kế ra ngoài, ai dè cư dân mạng lại không chịu tin, thậm chí, còn buồn cười hơn là có người lại cho là Mặc Tu Nhân quá thủ đoạn, có thể khống chế được Tổng Chỉ Nam đi trộm bản thiết kế nữa, đúng là nực cười.

Xong đến buổi chiều, lại có thêm tin khiến người ta chấn động.

Người đứng ra tổ chức cuộc thi thiết kế trang sức thế giới đứng ra tuyên bố là có nghi vấn. Bạch Cẩm Sương đạo bản thiết kế của người khác, bị cuộc thi thiết kế trang sức thế giới liệt vào sổ đen.

Nhất thời, Bạch Cẩm Sương bị chửi như điên ở trên mạng.

Có điều, cuộc thi thiết kế trang sức quốc tế lại nói có sách mách có chứng nên Mặc Tu Nhân chỉ có thể đen mặt nhờ bạn bè đi thăm dò xem chuyện này rốt cuộc là như thế nào.

Vốn dĩ, do Tổng Chỉ Nam nói việc nâng người mới mà hắt nước bẩn cho người cũ, giẫm người cũ xuống để leo lên đã tạo ra ảnh hưởng cực kỳ lớn tới hình ảnh của trang sức Hằng Vinh rồi.

Ngay sau đó thì lại xảy ra chuyện như thế này với Bạch Cẩm Sương, nhất thời, mọi người cũng góp mồm góp miệng vào chửi cả trang sức Hằng Vinh luôn.

Phong Hạ, bên trong một phòng ăn.

Ngải Thụy ngồi đối diện với Tống Chí Nam, mỉm cười với cô ta: “Tôi thấy trên mạng đang chửi kinh lắm, xem ra là chúng ta thành công rồi!”

Tống Chí Nam nhếch môi: “Đúng thế, hợp tác vui vẻ, chúc mừng nào!”

Thì ra là trong bữa tiệc tối hôm trước, Bạch Cẩm Sương khiến cho Ngải Thụy bị mất mặt, mà cái tên Ngải Thụy này vốn là kẻ nhỏ nhen, thích thù dai.

Bạch Cẩm Sương khiến anh ta mất mặt trước nhiều người như vậy, đương nhiên là anh ta sẽ không bỏ qua dễ dàng rồi.

Chẳng qua là hồi trước lúc còn ở Minh Thành, Bạch Cẩm Sương có Mặc Tu Nhân che chở nên Ngải Thụy không dám làm xằng làm bậy.

Nhưng mà khoảng thời gian ấy Tống Chí Nam lại nghe lén qua đồng hồ của Mặc Tu Nhân nên biết được Bạch Cẩm Sương dự định sẽ đi tham gia cuộc thi thiết kế trang sức thế giới, do đó, tranh thủ lúc vẫn còn ở Minh Thành, anh ta với Tổng Chỉ Nam bàn bạc với nhau cùng lên kế hoạch để hãm hại Bạch Cẩm Sương.

Trong ban giám khảo của cuộc thi thiết kế trang sức thế giới thì Ngải Thụy cũng có mấy người bạn.

Anh ta không chút do dự mà sử dụng quan hệ của mình, đầu tiên là ngăn không cho bản thiết kế của Bạch Cẩm Sương được gửi đến, sau đó thì vẽ ra một bản thiết kế xêm xêm với lại bản thiết kế của cô.

Hơn nữa, lúc anh ta vẽ thì có một người giám khảo là bạn của anh ta chứng kiến.

Việc này coi như đã có nhân chứng rồi, hơn nữa anh ta còn nói là mình từng cho Tổng Chí Nam xem bản thiết kế này rồi, Tổng Chỉ Nam thì nói là lúc bản thiết kế này được gửi tới thì Bạch Cẩm Sương đang ở bên cạnh cô ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.