Vợ Ơi Cả Thế Giới Chờ Người Ly Hôn

Chương 1042: Chương 1042: Tinh thần sạch sẽ




**********

Chương 1046: Tinh thần sạch sẽ

Cảnh Hạo Đông dường như nghĩ cũng không cần nghĩ mà buột miệng nói: “Làm sao mà có thể được! Nếu như cô ấy có thai thì tôi làm sao có thể cho cô ấy tự đặt mình vào giữa nguy hiểm cơ chứ!”

Năm đó Lâm Kim Thư mang thai, suýt chút nữa là xảy ra chuyện, việc này đã dọa anh ta sợ vỡ mật rồi, những năm này anh ta còn chẳng dám muốn có đứa con thứ hai, chưa nói tới việc đặt người vợ đang mang thai của mình vào trong nguy hiểm, điều này quả thật là không thể chịu đựng được!

Mặc Tu Nhân liếc nhìn anh ta như nhìn một thằng ngốc, nói: “Đây không phải là đã chấm dứt rồi à, cậu không bằng lòng, tự nhiên tôi cũng sẽ không bằng lòng, còn như cậu ghen tỵ với tôi, tôi cũng chẳng biết cậu đang ghen tỵ điều gì? Ghen tỵ Cẩm Sương muốn đi cùng tôi ư? Đúng vậy, sức mạnh của Cẩm Sương không nhỏ, nếu đi nói không chừng có thể giúp được rất nhiều, thế nhưng tôi không có cách nào chịu đựng được việc để cho cô ấy gặp phải dù chỉ một chút ít nguy hiểm nào, lý do tranh chấp của tôi và cô ấy là ưu thế của cô ấy ở trong đây, cô ấy qua đó có thể giúp đỡ, nhưng còn Lâm Kim Thư thì sao? Cô ấy là hacker, cô ấy ở phía sau giúp chúng ta không phải tốt hơn sao? Nếu như cô ấy đề nghị được đi cùng cậu, trong lòng cậu rất vui vẻ, thế nhưng còn tôi, người phải dựa vào kĩ thuật hack của cô ấy thì lại không hề có chút xíu vui mừng nào, cậu có thể đặt kỹ thuật viên vào hoàn cảnh nguy hiểm và để họ giúp đỡ ư? Tôi nói này, khi cậu muốn suy nghĩ về một vấn đề nào đó thì có thể sử dụng não một chút được không?”

Cảnh Hạo Đông há to miệng, hồi lâu sau mới lên tiếng: “Tôi cũng không phải có ý đó, tôi biết lần này Lâm Kim Thư giúp đỡ rất bận bịu, tôi nói như vậy, cậu có thể cho rằng trong lòng rằng tôi đang hưởng phúc mà lại không biết phúc!”

Mặc Tu Nhân nói thẳng: “Không phải tôi cho rằng mà là chính cậu như vậy! Cậu cũng không nhìn thử xem trước đây cậu khốn nạn bao nhiêu, cũng là do Lâm Kim Thư không thèm tính toán với cậu những món nợ đào hoa kia của cậu, nếu để Lâm Kim Thư nói, thành thật mà nói, theo yêu cầu của cô ấy đối với sự thuần khiết sạch sẽ của cả cơ thể và linh hồn trong tình cảm thì cậu hoàn toàn chết chắc rồi! Do vậy cậu nên vui mừng đi!”

Cảnh Hạo Đông mím môi lại, thật lâu sau mới nhìn Mặc Tu Nhân nặn ra được một câu: “Tôi nói này, Mặc Tu Nhân, rốt cuộc tôi là anh em của cậu hay là Lâm Kim Thư mới là anh em của cậu, cậu có thể đừng hướng khuỷu tay ra bên ngoài được không, với cả...cậu có thể lắng nghe tôi nói được không, cậu thật sự không hiểu nội dung trọng tâm trong lời của tôi!”

Mặc Tu Nhân không nói nên lời liếc nhìn anh ta: “Tại thời điểm cứu người nguy cấp như hiện giờ, cậu bảo tôi nghe cậu nói, làm bài đọc hiểu sao?”

Cảnh Hạo Đông nghe được những lời này của anh liền mím môi, ủ rũ không lên tiếng nữa.

Ánh mắt của Mặc Tu Nhân xẹt qua, không bằng lòng nói: “Làm sao hả? Bây giờ một chút kích thích cậu cũng không chịu được nữa à, cậu muốn nói điều gì thì trực tiếp nói đi!” . Truyện Tiên Hiệp

Vẻ mặt của Cảnh Hạo Đông có chút mất mát, anh ta hạ thấp giọng than thở: “Thật ra tôi cũng biết, Lâm Kim Thư chọn tôi chính là may mắn của tôi, hơn nữa... lòng tôi cũng phát hiện được cô ấy cũng không thể chịu được một chút ô uế về tình cảm, cả về thể chất lẫn tinh thần, không phải cô ấy không để bụng đến quá khứ của tôi, chỉ là cô ấy biết rằng cô ấy ở bên tôi, nếu như nhắc đến những điều đó thì sẽ làm tôi khó xử, cũng làm cả cô ấy khó xử mà thôi, dù sao thì những chuyện đó đều đã xảy ra rồi!”

Mặc Tu Nhân hơi nhíu mày: “Vậy thì rốt cuộc cậu muốn nói cái gì, trước đó điều cậu muốn bày tỏ không phải là cái này sao?”

Cảnh Hạo Đông sửng sốt nhìn Mặc Tu Nhân, không nhịn được mà lấy tay xoa xoa ấn đường: “Tôi nghĩ rằng....nếu như lúc đó không phải tôi nhảy ra khỏi tòa nhà để cứu cô ấy, sau đó cô ấy bị tôi làm cho rung động thì có lẽ cô ấy sẽ chẳng chọn tôi đâu, rốt cuộc...tôi cũng tự mình biết mình, nợ nần tình cảm của tôi thật sự rất lằng nhằng rối loạn! Cô ấy rất ghét chuyện này, cho nên bao năm qua tôi luôn cẩn thận từng li từng tí, tôi chỉ sợ cô ấy tức giận, sợ cô ấy nhắc tới chuyện này.”

Vẻ mặt Mặc Tu Nhân u ám liếc nhìn Cảnh Hạo Đông, ánh mắt xẹt qua, trong lòng đại khái cũng hiểu rõ rồi. Cảnh Hạo Đông sợ này sợ nọ, nói cho cùng thì anh ta cũng chỉ là sợ Lâm Kim Thư không thực sự yêu mình.

Rốt cuộc thì hành động liều mạng nhảy ra khỏi tòa nhà cứu Lâm Kim Thư của anh ta năm đó quả thực quá dễ dàng làm người ta rung động!

Chỉ có điều, khi đã thật sự ở bên nhau, sự sợ hãi trong lòng anh ta là cứ luôn luôn suy nghĩ xem rốt cuộc Lâm Kim Thư là vì cảm động hay là vì yêu mới ở bên cạnh anh ta!

Những năm qua anh ta không dám hỏi Lâm Kim Thư vấn đề này, bởi vì anh ta biết rằng lịch sử tình trường trong quá khứ của mình rất đáng hổ thẹn, anh ta sợ nếu mình nói ra rồi sẽ làm cho Lâm Kim Thư tức giận.

Thế nhưng nhịn nhiều năm như vậy mà không hỏi, quả cầu tuyết ở trong lòng anh ta càng ngày càng lớn.

Hơn nữa, tính tình của Lâm Kim Thư tương đối lãnh đạm, Mặc Tu Nhân cũng có thể nhìn ra, có thể là do sự thờ ơ của Lâm Kim Thư đã khiến cho Cảnh Hạo Đông gặp phải chút trở ngại.

Còn nữa, hôm nay anh ta nhìn thấy cảnh mình và Bạch Cẩm Sương ở bên nhau, sợ rằng trong lòng lại càng suy nghĩ nhiều hơn nữa!

Có so sánh thì trong lòng nhất định sẽ lại có những suy nghĩ khác...

Mặc Tu Nhân thật không ngờ được cũng có một ngày kẻ phong lưu như Cảnh Hạo Đông sẽ vì chuyện tình cảm mà sợ đông sợ tây.

Xem ra trên thế giới này không có thứ gì là bất khả chiến bại, bạn cho rằng mình coi trời bằng vung, cũng có thể chỉ là người có thể hạ gục bạn còn chưa xuất hiện mà thôi.

Mặc Tu Nhân nghe những lời nói nghiêm túc thật lòng này của người anh em tốt, ánh mắt của anh liền lóe lên, đưa ra đề nghị đánh đúng trọng tâm: “Tôi khuyên cậu nên nói chuyện thẳng thắn chân thành với Lâm Kim Thư, nói không chừng có vài chuyện cậu nghĩ không rõ ràng, thực ra đáp án của nó lại không giống như là cậu suy nghĩ. Tôi chỉ đơn giản nói với cậu một chuyện này, cậu nói Lâm Kim Thư đồng ý ở bên cạnh cậu có lẽ là do cảm động chứ không phải do yêu thích, tôi nói thật với cậu là cậu đã nghĩ quá nhiều rồi, vốn đi không thể tồn tại khả năng đó, bởi vì cái hồi mà cậu với tôi cùng với Lâm Kim Thư, còn có Cẩm Sương cùng đi ăn cơm, Cẩm Sương dẫn theo Vân Yến, lúc đó cô ấy biết rằng cậu đã từng giúp đỡ Vân Yến, Vân Yến cũng có chút cảm tình với cậu, lúc đó cô ấy định gán ghép cậu với Vân Yến, thế nhưng lúc ăn cơm cô ấy thấy Lâm Kim Thư không vui liền ngay lập tức dừng lại, lúc ấy Cẩm Sương đã biết được người mà Lâm Kim Thư thích chính là cậu!” ТrцуeлАРР.cоm trang web cập nhật nhanh nh*ất

Cảnh Hạo Đông tròn mắt ngạc nhiên: “Thật thế ư?”

Mặc Tu Nhân khịt khịt mũi: “Không thế thì sao? Cậu cảm thấy tôi còn phải lừa cậu việc này ư?”

Cảnh Hạo Đông nghe được những lời này của Mặc Tu Nhân, trong lòng liền ngọt ngào như được ăn đường.

Chỉ có điều, anh ta lập tức nghĩ đến Lâm Tuấn Kỳ kia ở công ty và không khỏi thốt lên: “Thực ra thì...tính tình Kim Thư lãnh đạm, không giỏi thể hiện ra bên ngoài, có những lúc tôi cũng không thể lý giải được hành động của cô ấy, thế nhưng..gần đây Lâm Tuấn Kỳ kia ở công ty game chúng ta, anh ta càng ngày càng quá trớn, tôi càng nghĩ càng thấy tức, trước đó tại buổi họp thường niên của công ty, chuyện anh ta quấn lấy Kim Thư thảo luận vấn đề, cậu còn nhớ không?”

Mặc Tu Nhân gật đầu nói: “Tôi nhớ, anh ta lại làm ra chuyện gì rồi?”

Trong lòng Cảnh Hạo Đông tức giận, nói: “Lúc đó anh ta thảo luận với Kim Thư về một cuốn sách, lúc đó tôi đã nghĩ ra một cách, mua cho Kim Thư cuốn sách đó, kết quả anh ta thay đổi chiến lược, gần đây liên tục gửi tin nhắn cho Kim Thư, tôi muốn lén lút xóa đi tin nhãn đó, ai ngờ..bị Kim Thư phát hiện, Kim Thư nói người bên kia chỉ hỏi cô ấy một ít vấn đề chuyên môn, tôi cũng không cần thiết làm ầm làm ĩ, thật ra tôi cũng đã đọc nhật kí trò chuyện rồi, xác thực là đang đặt câu hỏi, nhưng mà...trong lòng tôi vẫn cảm thấy rất khó chịu!”

Chỉ cần anh ta nghĩ đến ánh mắt ngưỡng mộ nồng nhiệt đó của Lâm Tuấn Kỳ liền cảm thấy trong lòng như có lửa đốt.

Cho dù Lâm Tuấn Kỳ là fan hâm mộ ngưỡng mộ thần tượng là một người đàn ông ngưỡng mộ một người phụ nữ thì anh ta cũng đều không chịu nổi!

Mặc Tu Nhân không ngờ rằng Lâm Tuấn Kỳ lại khiến Cảnh Hạo Đông đau khổ như vậy, chỉ có điều, nghĩ một chút thì cũng hiểu được, một người cuồng vợ không thể chịu đựng được việc vợ mình nói quá nhiều với người khác, hơn nữa Lâm Kim Thư vốn dĩ là một người ít nói, nếu cô ấy nói quá nhiều với một người đàn ông khác thì Cảnh Hạo Đông sẽ cảm thấy nguy hiểm, điều đó là hợp lý.

Nghĩ đến đây, Mặc Tu Nhân nhướng mày, tốt bụng giúp Cảnh Hạo Đông đề xuất ý tưởng: “Thực ra thì cậu có thể học hỏi Sở Tuấn Thịnh về điểm này!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.