CHƯƠNG 12: DÙ TIN NHƯNG VẪN ĐAU
Cô bước từng bước chân nặng nề về nhà. Bước vào cửa không nói không lời bước thẳng lên phòng.
_” Con bé nó làm sao vậy ông?”. Bà thấy bộ dạng thất thần của nó trong lòng lo lắng.
_” tui cũng như bà có biết gì đâu?”. Ông quay qua thấy câu hỏi của bà thật vô duyên.
_” Để tôi lên hỏi nó coi xảy ra chuyện gì?”. Bà định lên phòng nó thì Thiên Mẫn ngăn lại.
_” Nếu nó không muốn nói chuyện với ai thì mẹ đừng làm phiền để nó yên tĩnh đi”.
2 người đều đồng tình với kí kiến của anh.
Sáng hôm sau hắn đến nó sớm vì nó còn phải đi học.
Hắn vào nhà mới biết nó ngủ chưa dậy. hắn cười cười với cả nhà đi lên phòng nó.
_” Vợ yêu chồng qua đón đi học nè dậy đi”. Hắn leo lên giường vỗ vào má nó.
Nó nhăn mặt. nghe tiếng của hắn thì nó lại nghĩ đến chuyện đêm qua bắt đầu bực bội.
_” Để em ngủ BIẾN”. nó nói không khách khí đuổi hắn không thương tiếc.
_” Thui đừng ngủ nữa trễ học rùi nè dậy dây”. Hắn kéo người nó dậy. lúc
nhìn thẳng mặt nó hắn mới phát hiện mắt nó bị sưng lên vì khóc quá
nhiều.
Hắn lo lắng hỏi._” Mắt em bị sao vậy?. em khóc à?”. Hắn đưa tay vuốt vùng mắt sưng.
_”Ặc khóc á cốc thèm. Chỉ tại đêm qua thức khuya vậy thui”. Nó không
muốn trách không muốn nhắc chuyện đó. Nhắc lại là chứng tỏ hắn thật sự
có người con gái khác.
Thà hắn cứ như thế thì tốt hơn. Nó côn nhận nó rất ngốc nhưng có thể đêm qua hắn say rượu tưởng người con gái đó là nó cũng nên. Nhưng vẫn duy
nhất một điều nó tin hắn không lừa dối nó.
Hắn cười cười véo mũi nó.
_” Đi đánh răng rửa mặt đi. Vợ như z xấu chết đi được”. hắn không quên trêu nó.
Nó trừng mắt nhìn hắn rùi hung hăn bước vào nhà tắm.
Còn hắn thì lắc đầu nhìn theo bóng dáng nó. Nhưng nhanh chống cái vẻ mặt vui cười đó biến mất thay vào đó là vẻ mặt suy trầm điều gì đó.
Nó thay đồ xong theo hắn đến trường cả hai đi vào trạng thái im lặng.
Mỗi người có một cái lo lắng khác nhau. Hắn thì lo Gia Tuệ sẽ làm những chuyện như hum qua. Còn nó thì sợ mất hắn.
Nhưng nó không thể thua người con gái đó nó sẽ im lặng giành lại người chồng của nó.
…………………
Vào lớp học.
_” Thiên Thiên mắt mày bị làm sao vậy?”. Nhi nhìn nó lo lắng hỏi.
Nó cũng nhìn lại Nhi bằng ánh mắt ngơ ngác như không hiểu chuyện gì_” Sao là sao?”.
_” Là sung đó”. Nhi chỉ vào mắt nó.
_” Cái này á hả. sáng ăn trúng trái ớt to đùng ngồi khóc một buổi trời nên vậy đó”. Nó trả lởi tỉnh queo.
_” Thiệt không đó?”. Nhi nghi ngờ hỏi.
_” Láo mày tao mập thêm một kg nào à”. Nó nhìn Nhi cười cười.
_” Ờ cũng phải. à mà ai biểu ngu gáng chiệu”. nhi chọc nó.
_” Chứ tao có than gì đâu mày khỏi nói câu đó”.
_” Mày không nhịn tao mày chết à?”. Nhi lườm nó.
_” cái đách gì phải nhường. mày không nói tao trước tao nói mày à”. Nó không khách khí nói.
_” Ui mới sáng sớm cãi nhau cái quái gì thế?”. Hoài Phong quay xuống nhìn 2 đứa tụi nó cười tươi như hoa hỏi.
_” NHIỀU CHUYỆN BIẾN”. cả 2 đứa nó nói một lượt làm anh Phong nhà ta sợ quá chạy luôn.
_” Tùng…. Tùng”.
Cuối cùng cũng vào học 2 đứa nó mới không còn cãi nhau.
……………………………
ở một góc sân trường.
_” em muốn báo cho anh một tin mừng hôm nay em sẽ vào trường anh làm giáo viên”. Giọng
cô cái vui vẻ bên điện thoại.
_” tại sao lại làm giáo viên, em đang định làm gì thế?”. Giọng hắn không được vui.
_” Em chỉ muốn bên anh thôi”. Cô gái hơi nghẹn ngào.
_” Anh đã nói rồi chúng ta không thể”. Anh nói nhỏ., có một cái cảm giác bất lực nào đó trong anh.
_” Em không cần anh đáp lại tình cảm của em, em chỉ muốn mỗi ngày được nhìn thấy anh mà thôi”.
_” Em……….”.
_” Thôi em vào trường rùi có gì chúng ta nói sau nhé”. Không đợi hắn trả lời cô ta tắt máy.
Anh sẽ sớm quay lại với em thôi. Thiên Thiên à lần này mày không may mắn như lần trước đâu.
Cất điện thoại vào giỏ cô ta tự tin bước vào trường.
Còn hắn thì đang bối rối không biết phải làm thế nào.
…………………….
Trên lớp nó lúc này đang nháo nhào lên vì cô giáo mới quá đẹp.
Còn nó thì đang tức giận người đàn bà này là người tối đêm qua. Hahaha
thật không ngờ cô ta lại đến trường hắn làm giáo viên, các người thật
chẳng xem tôi ra gì?.
Dù nó không muốn tin nhưng mọi chuyện đã quá rõ ràng khi lúc sáng. Trên người hắn không có rượu chứng tỏ đêm qua hắn tỉnh táo.
Còn bây giờ cô ta lại ở đây làm sao mình bỏ cái nghi ngờ này đây hahaha cuộc đời này thật trớ trêu mà.
_” Tôi tên là Lâm Gia Tuệ giáo viên dạy môn Anh Văn rất vui khi trở
thành cô giáo của các bạn”. cô ta nói trên môi là một nụ cười như thiên
thần.
Bật mí nhá trên mặt cô ta là một lớp phấn không thể nói là mỏng.
_” cô ơi cô bao nhiêu tuổi rùi ạ?”. Một học sinh nam lên tiếng.
Cô ta mỉm cười nhìn học sinh đó_” 22 tuổi có chuyện gì không em?”. Lũ học sinh này cả cô giáo cũng mê.
_” dạ không tại thấy cô trẻ quá em còn tưởng cô mới 16 17 chứ hihihi”.
Cô ta nghe xong thì cười nhẹ trong lòng rất vui.
_” Cô ơi vậy cô có bạn trai chưa?”. Thật bất ngờ khi câu này là do nó hỏi.
Cô ta nhìn nó cười hiền nhưng trong lòng đang khinh bỉ một đứa con nít ranh.
_” Cô có rồi việc gì sao em?”.
_” dạ không em nghĩ chắc bạn trai cô có phúc lắm mới có một người bạn
gái xinh đẹp như cô”. Đẹp đến mức dựt chồng người khác. Đồ con đàn bà
không liên sỉ. trong lòng nó không ngừng mắng chưởi.
_” em quá khen rồi”.
Mấy đứa con trai buồn thiu thỉu người đẹp có bạn trai mất rùi.
Vậy là giờ học nhanh chống tan.
Nó điện thoại kêu tài xế tới đón về.
Trên xe nó không ngừng suy nghĩ, liệu nó có thể kiên cường giả nai không biết hay là tức giận hỏi cho ra lẽ. đầu nó như muốn nổ tung.
_” Xin chào tiểu thư”. người hầu thấy nó về liền cuối đầu cung kính.
_” em đã nói rồi chị cứ gọi em là Thiên Thiên được rùi không cần phải vậy đâu”.
Cô gái này lớn hơn nó 5 tuổi là người hầu của nhà nó cũng được 8 năm rùi.
_” Dạ thưa tiểu thư”. Cô gái này vẫn cung kình như vậy.
_” Em thật hết cách với chị. À mà bố em có nhà không?”. Quên nói nó đi về nhà bố mẹ nó.
_” Ông chủ đang ở trên lầu á”.
_” Ừ được rùi chị vào làm việc đi”. Nói rồi nó bước lên phòng ba.
_” Cốc cốc”.
_” Ai đó vào đi”.
_” cạch “. Nó bước vào chạy lại ôm chằm ba nó.
_” Ôi cái con bé này sao giờ lại ở đây?”. Ông ôm nó hỏi.
_” Con nhớ ba”. Hihihi nó nịnh ông.
_” Lớn già cái đầu rùi mà còn nịnh. Mới gặp lúc sáng mà đã la nhớ tin nỗi không đây cô nương”. Ông véo mũi nó.
_” á ba cứ làm như con là con nít không bằng. con nói thiệt chứ bộ”. nó nhõng nhẻo.
_” Thôi không giỡn nữa tìm ba có chuyện gì con nói đi?”. Không có chuyện nó tìm ông à.
_” Con muốn chị Kim Giang qua làm người giúp việc cho con”. ( cô gái lúc nảy á).
_” Tưởng chuyện gì chứ cái đó dễ ợt. mà sao tự nhiên nay muốn có người giúp việc vậy bình thường không nghe con nói”.
_” Con nấu cơm quá dỡ chồng con ăn không được không có người giúp việc chắc con khổ chết ba ơi”. Nó nói mặt đáng thương vô cùng.
Ông nhìn nó cười_” ôi thật đáng thương………… cho thằng con rể yêu quý của ta bao lâu nó chịu khổ rùi”.
Nó hóa đá luôn.
………………………..
_” Chị Kim Giang đừng làm nữa đi với em vào thu dọn hạnh lí”. Nó kéo tay cô chạy lên phòng.
_” Tiểu thư tiểu thư cô muốn đuổi tôi sao?”. Giang không hiểu gì hếttrong lòng lo lắng cứ nghĩ mình sẽ bị đuổi việc.
_” Làm gì có chuyện đó chỉ là bây giờ chi phải qua nhà em, không ở đây nữa”.
_” Qua nhà tiểu thư”. Giang hơi bất ngờ.
_” Chị biết em ngu nhất là làm việc nhà và nấu cơm mà”. Nó cười cười.
_” À thì ra là vậy làm chị cứ nghĩ”.
_” không có chuyện đó đâu.sao này ở bên đó cứ goi tên em là được chị
hiểu không chị mà kêu tiểu thư hay phu nhân gì là em giận luôn”.
Hihi Giang cười cười_” Chị biết rùi”.
Thế là nhà nó và hắn có thêm một người giúp việc đỡ khỏi phải nấu cơm.
Nhưng mục đích chính của nó là coi chừng thằng chồng nó lúc nó không có
nhà.
Thế là nhà
của nó và hắn có thêm một thành viên mới.
Nó và Giang sống chung đã lâu nên tình cảm phải nói là khá thân thiết. có Giang ở nhà chơi với nó cũng đỡ buồn.
……………………………….
_” Anh Khang chiều nay anh có rảnh không đi ăn với em nha?”. Gia Tuệ chạy theo hắn khi ra về.
Hắn đang định trả lời thì.
_” reng reng”.
_” Alo có gì không Thiên Thiên?”. Hắn hỏi.
_” Chồng về nhanh ăn cơm với vợ nè”. Nó ra lệnh.
_” ừ chồng biết rùi. Về liền”. hắn cười tươi.
_” Nhanh nha em đợi anh”. Nó cũng cười.
_” 10 phút “.
_” Ừ vậy bey anh”. Nòi rùi nó cúp máy.
Hắn quay qua nhìn Tuệ lúc này mặt đen thui.
_” Vợ anh điện thoại kêu anh về rùi khi khác nha”. Không thèm để ý tới cô ta hắn leo lên xe đi về.
Còn cô ta thì tức mặt mày đỏ chét. Anh đợi đó.
Hắn về tới nhà thì quá bất ngờ nguyên bàn cơm toàn thức ăn ngon được dọn sẵn.
Trời đất nay bão hay sao vậy nè. Hắn thầm nghĩ, mà vợ mình đâu biết nấu cơm.
_” Thiên Thiên”. Hắn gọi nó.
Nó nghe tiếng hắn liền chạy ra miệng cười te tét trên tay còn đang cầm dĩa đồ ăn.
_” Chồng về rùi. Anh lên thay đồ đi rùi xuống ăn cơm”. Nó để dĩa đồ ăn xuống cười tươi nhìn hắn.
Hắn chớp chớp mắt_” Em đâu biết nấu cơm, bữa cơm này………”. Hắn chỉ vào bàn ăn.
_” Hihihi thì em đâu biết nấu nhưng mà chị Giang thì biết nấu”.
_” Chào cậu chủ”. Chị Giang từ trong bếp ra mỉm cười chào hắn.
_” Ừ là cô nhóc này qua nhà kéo chị sang đây phải không?”. Hắn nheo mắt nhìn nó.
_” Tại cô chủ không biết nấu cơm mà. Cô chủ nói không muốn cậu chủ suốt
ngoài ăn cơm bên ngoài nên mới kêu tôi về đây”. Giang nói chuyện khách
khí bậc trên dưới.
(Bạn đang đọc truyện tại chúc các bạn vui vẻ) _” Chị không chịu nghe em”. Nó giận dỗi còn Giang chỉ cười cười.
_” Vậy cũng đỡ, cái nhà bếp không bị hành hung nữa”. hắn trêu nó.
_” Anh”. Nó tức nghiến răng.
_” Thôi chị làm tiếp đi”. Hắn quay sang nhìn nó_” Anh lên lầu thay đồ cái”. Rùi đem theo nụ cười hạnh phúc lên lầu.
Còn nó ngay lập tức mất đi cái vẻ tươi cười lúc nảy. anh thật sự yêu em hay yêu cô ta người tình cũ của anh.
Nó đã điện thoại nhờ Lâm Nguyệt điều tra Gia Tuệ thì được biết trước đây bọn họ là một cặp. nó rất sock khi nghe tin này.
Nhưng dù là người yêu cũ hay mới nó cũng không để mất Minh Khang mãi mãi là không.
Nó giả vờ không biết gì, xem coi thật ra con Gia Tuệ bám đuôi hắn hay là 2 người đã nối lại tình xưa.
Con gái mà khi thấy chồng hôn người khác thì rất tức giận và đau nó cũng vậy cũng rất buồn, nhưng hắn có hiểu đâu.
_” Tinh Tang”.
Chị Giang chạy ra mở cửa. trước mắt là một cô gái thật xinh đẹp.
_” Xin hỏi cô tìm ai vậy?”.
_” Tôi tìm Minh Khang anh ấy có nhà không?”. Cô nhìn vào bên trong thấy nó trong đó mỉm cười hỏi.
Tiểu thư cũng đang ở nhà, mà cô gái này đến tìm cậu chủ làm sao đây?. Trong lúc cô đang suy nghĩ thì.
_” Ôi cô giáo đến tìm em à. Vào nhà đi cô”. Nó tươi cười chạy ra kéo cô ta vào.
Coi như cô gan dám vác cái mặt đến đây tìm chồng tôi.
Vừa vào nhà hắn cũng vừa trên lầu xuống thấy nó đang kéo Gia Tuệ vào nhà thì mặt mài hơi biến đổi. hắn sợ cô ta nói gì rồi làm nó hiểu lầm.
_” Anh Khang”. Mẹ ơi ngọt quá.
Nó nhăn mài_” Cô quen chồng em à?”. Nó ngây thơ hỏi.
Còn Gia Tuệ thì định chọc tức nó ai dè bị nó hỏi một câu im re luôn.
Con nhóc này thấy mình và Khang hôn nhau mà còn hỏi vậy không thể xem thường.
Còn hắn thì_” Em đến đây có chuyện gì sao?”. Hắn đi về phía bàn ăn.
_” Em đến thăm anh không được sao?. 2 người đang ăn cơm à?”. Cô ta cố tình hỏi.
_” Ừ”.
_” Nhắc mới nhớ em cũng chưa ăn cơm”. Tuệ giả bộ.
_” vậy thì ăn chung luôn với vợ chồng em nha”. Nó kêu Giang vào lấy bát đũa.
Thử coi cô ăn được không?.
_” hihi vậy thì làm phiền quá”.
_” không sao mà”. Đến đây là quá phiền rồi.
Tuệ ngồi xuống.
Cô ta đến đây làm gì chứ. Hắn nghĩ.
_” Chồng à ăn cái này đi”. Nó gấp thịt chiên cho hắn. xem như không có sự hiện diện của Tuệ.
Hắn cười há miệng ra ăn hết_” Vợ cũng ăn đi”. Hắn đúc lại cho nó.
Gia tuệ thấy tức ăn muốn nghẹn lại luôn.
_” à Thiên Thiên không phải hồi sáng em nói có bài tiếng anh muốn hỏi
chị sao? Sẳn tiện lác em dẫn cô lên phòng chị chỉ cho?”. Ngụ ý muốn nói
chuyện riêng.
Cô ta muốn nói gì đây?._” dạ”.
Còn hắn thì nghĩ 2 người bình thường không có chuyện gì?.
_” Cạch”.
Cô ta theo Thiên Thiên vào phòng.
Khi bước vào ánh mắt cô ta hiện rõ sự chán ghét và ganh tị.
Vì mọi thứ trong căn phòng này đều là của chung nó và hắn. tủ quần áo cũng chứa chung đồ của 2 người.
Lửa giận trong người cô ta bốc lên. Còn nó thì cười mỉa mai.
Nó ngồi xuống giường với tư thế thoải mái._” không biết cô gọi tôi lên đây có chuyện gì chỉ
dạy không?”. Nó ngắm bộ móng tay mới sơn của mình. Thái độ hiện rõ sự khinh bỉ.
Cô ta nhìn biểu hiện của nó xem thường mình tức giận nói_” chắc cô biết quan hệ giữa tôi và anh Khang?”.
Tao thử coi mày nhịn được bao lâu. Tuệ nghĩ.
Nó ngây thơ nhìn lên_” ý cô nói quan hệ gì là quan hệ gì?”. Đối với cái quan hệ đó nó coi như đồ bỏ.
_” hahaha” Cô ta cười_” Tôi không tin cái đêm đó cô không thấy gì cả?”. cái đêm Tuệ hôn Khang.
Nó trắc lưỡi_” Thấy sao không?. Thôi thấy cô nắm tay chồng tôi kéo lại.
còn chồng tôi thì đẩy cô ra nhưng không được.”. nó đi về phía Tuệ.
_” Sau đó cô thấy tôi đứng đằng xa. Rồi cô nhón chân lên hôn chồng tôi.
Cái cô đang làm là muốn tôi ghen tức đúng không cô Gia Tuệ?”.
Nó nói bình thản vô cùng. Nó muốn xem cô ta còn định giởtró gì?.
Mẹ nó thật sự con nhỏ này không ghen sao?. Nghe nó nói hết sự thật như vậy trong đầu cô ta hang loạt câu hỏi.
Nó là người như thế nào. Xem ra Minh Khang chọn vợ cũng không quá tồi.
Nó cười khinh bỉ_” Sợ rùi sao? Nếu sợ thì đừng có phá đám nữa”.
Tuệ liếc nó bằng nữa con mắt_” cái loại con nít như cô thì tôi đây làm
gì phải sợ?. đúng là chỉ có trẻ con mới suy nghĩ như vậy thôi. Tôi thử
xem cô còn đắc ý được bao lâu?”.
Nó vẫn nở nụ cười đó chưa bao giờ tắt. Làm cho con Tuệ khó chịu trước nụ cười khinh bỉ của nó.
_” Cô nghĩ cô thắng sao?. Gia Tuệ à dù gì cô cũng chỉ là quá khứ thôi, Một cái quá khứ hôi nát”. Khẽ nhìn sắt mặt cô ta.
Phải nói bây giờ cô ta tức đỏ mặt.
_” Cô……”.
Nó lấy tay ra dấu thất bại rùi chỉ vào mặt nó.
_” Hiện tại mới là tôi. Vợ chính thức cũng là tôi, người anh Khang yêu
bây giờ cũng là tôi. Mọi người đều biết tôi là vợ hợp phát của anh ấy”.
nó di chuyển ngón tay chỉ vào mặt Tuệ.
_” Còn cô chỉ là người ngoài muốn có mà không được”.
Nói xong nó dựa cửa khoanh tay lại nhìn cô ta.
Tuệ ban đầu tức lắm nhưng hình như nghĩ ra cái gì đó cô ta khẽ cười.
Cô ta tự lấy tay mình tát 2 cái vào mặt rõ đau.
_” Chát…….. Chát”.
Ngồi bịch xuống đất vờ té.
_” Huhu tôi biết lỗi rồi Tiên Thiên đừng đánh tôi nữa mà huhu”. Cô ta làm một bộ mặt nhìn tật đáng thương.
Ôi đi làm diễn viên được rùi đấy.
Còn nó thì nhìn xem cô ta dở trò gì?.
_” cạch”.
Cửa phòng bật mở. hắn nhìn thấy cãnh tượng trước mắt không thể tin được.
Nó thì đứng khoanh tay mỉm cười nhìn Gia Tuệ, đang ngồi ôm mà khóc nức nở.
Hắn chạy lại đỡ Gia Tuệ thấy mặt cô ta có mấy dấu tay đỏ chét hắn quát lên.
_” Thiên Thiên em làm cái quái gì vậy hả? em có biết là Gia Tuệ yếu lắm
không?. Em là người học võ đánh con trai còn chết tại sao lại nỡ rat ay
đánh một cô gái yếu ớt như thế?”.
Nó đứng thất thần khi nghe hắn chưởi nó.
Vì người đàn bà này mà hắn chưởi nó tàn át hahaa.
Hắn đưa tay sờ vào má cô ta hỏi ân cần_” Em có đau lắm không?”.
Cô ta nước mắt giàn giụa lắc đầu.
_” Không sao mà tại lỗi của em. Tất cả là tại em , em không nên nói cho
Thiên Thiên biết anh là bạn trai cũ của em. Nếu em không nói ra thì
Thiên Thiên sẽ không tức giận tát em 2 cái như vậy?”.
Cô ta vừa nói vừa ngước lên nhìn nó khiêu khích.
Hắn trợn mắt lên nhìn nó.
_” chỉ vì một chuyện như vậy mà em đánh Tuệ. Sau em lại ích kĩ như vậy?”.
Hắn đỡ Gia Tuệ đứng lên.
Còn nó thấy cái cảnh tượng trước mắt, người ôm người đỡ thật chướng mắt.
Nó nhìn cô ta mỉm cười nói ngắn gọn 3 chữ_” Thật tôi nghiệp”. Rùi đi thẳng ra cửa không thèm nhìn mặt hắn lấy một lần.
Thấy thái độ của nó như vậy hắn tức giận.
_” Em không mau xin lỗi Gia Tuệ. Em không được đi đâu hết”. Cô ta nhìn nó khẽ cười một nụ cười đắc thắng.
Còn nó quay lại nhìn hắn. cố kiềm chế cảm xúc nó ngiêng đầu nheo mắt lại.
_” Xin lỗi vì đã không tát vào mặt anh khi anh đang ôm hôn con đàn bà này ngay hẻm thành thành thành thật xin lỗi nha”.
Nó nói rồi cười lớn quay mặt bước đi từng giọt nước mắt rơi xuống. tim nó đau như cắt nó rất khó chịu.
Hắn đơ người ra. 2 người hôn nhau không lẽ Thiên Thiên thấy.
Hắn định chạy theo giải thích thì.
_” Minh Khang mặt em rát quá hà. Hồi nảy Thiên Thiên cào trầy mặt em
rùi. Em đau quá hixhix”. Cô ta ra sức làm tôi nghiệp trước mặt hắn.
Hắn dừng lại không đuổi theo nữa dù gì cũng là lỗi của Thiên Thiên trước tự dưng không biết nguyên nhân ghen tuông đánh Tuệ.
Hắn đi lấy thuốc sức cho cô ta.
Thiên Thiên à mày đợi đó mà coi. Anh Minh Khang cuối cùng cũng chỉ yêu
mình tao. Mày chỉ là kẻ thế thần của tao mà thôi.