Sau khi đoàn phim nghỉ trưa xong lại bắt đầu quay cảnh tiếp theo.
Tại Phượng Thanh cung, nơi ở của Hoàng hậu diễn đang một cuộc thảo luận đầy mùi thuốc súng.
“ Hoàng hậu nương nương, tỷ tính thế nào đây, lâu nay Hoàng thường không quan hệ gì với Chiêu phi, bỗng dưng hôm nay lại cho phép nàng ta ở lại dùng thiện cùng, ý của Hoàng thượng là gì?” Thục quý phi cay ghét nghi ngờ, bàn tay cầm tách trà vô thức trở nên chặt chẽ.
“ Ta cũng cảm thấy kỳ lạ, Chiêu phi một tuần nay, tính tình thay đổi rõ rệt. Tâm quý phi muội cảm thấy thế nào.”, Thanh âm của Hoàng hậu không nặng không nhẹ, hỏi tâm tình của Tâm quý phi, nàng chính là muốn ném đá dấu tay.
“ Lúc đầu nàng ta vào cung thiếp liền không có cảm tình, tính tình kỳ quái, không giữ phép tắc, nhưng cũng vì Thái hoàng thái hậu ưng ý cô ta, nên mới được hoàng thượng ân điển, nhưng không ngờ hôm nay lại câu dẫn hoàng thượng, tức chết mà.” Tâm quý phi mặt mày cau có tức giận, thiếu nữa đi đến trước mặt Chiêu Thanh cào xé.
“ Ừm đúng rồi, nhờ Thái hoàng thái hậu nàng ta mới được như ngày hôm nay, thế hai muội có kế hoạch gì không?”
“ Hoàng hậu yên tâm,thần thiếp đã có cách.” Thục quý phi cười nhết một cái, trong đầu nảy ra sáng kiến hay.
“ Cắt, ok các cô vào chuẩn bị lại phục trang, tiếp theo Đinh Đinh cô chuẩn bị nhé.”, Đạo diễn mặt mày dặc biệt ôn hòa vì hôm nay không bị NG, vui vẻ chắp tay ra sau theo sát những người chuẩn bị cảnh quay.
Lúc Đinh Đinh trang điểm và thay xong y phục đi ra, Hắc Thần từ khi nãy đã đến và chờ ở trường quay. Cũng như trước, xung quanh anh trong vòng bán kính hai mét đều không có ai dám tiếp cận, thế nhưng lại có rất nhiều nữ diễn viên không ngừng nhìn về phía chỗ anh.
Cô thấy vậy thầm khinh bỉ, không thèm nhìn nữa liền tiến lên phía trước.
Đạo diễn và mọi người tại trường quay ghe tiếng động đằng sau liền quay lại. Tất cả mọi người đều kinh ngạc mà trầm trồ say đắm.
Đinh Đinh bước ra với chiếc váy trắng tinh, bên ngoài còn khoác cả áo choàng lông cừu cũng trắng nốt, trên tóc cũng cài một cây trâm hoa trắng, bây giờ cô không khác gì tiên nữ giáng trần xinh đẹp mà quyến rũ.
Đạo diễn cảm thấy không uổng phí khi cho Đinh Đinh vào phim của mình.
“ Bốp...bốp...” tiếng vỗ tai từ đạo diễn vang lên, cười cả nếp nhăn hiện lên khuôn mặt, nói:“ Quá tuyệt, tạo hình của cô đúng tạo hình của nhân vật, tôi rất tâm đắc, ok chúng ta bắt đầu.”
Hắc Thần mặt mày lạnh lùng, cứ hễ sơ xuất không chú ý, xung quanh cô liền xuất hiện mấy con ruồi.
Bên đây là ghen tuông, còn bên kia là hận thù.
Tạ Tranh ngồi nghỉ ngơi gần đó, thấy cảnh này ghen ghét càng thêm nồng đầm, với lấy quản lý nói:
“ Chị làm xong chưa?”
“ Rồi, em yên tâm, cô ta không đau đớn chết sống nữa thì thôi?”
“ Chị bảo đảm không?”
“ Bảo đảm mà. Em yên tâm đi...”