“ A, Hắc tổng mới có bạn gái mới à? Chúc mừng ngài nha.” trước mắt Đinh Đinh lúc này là hình ảnh của hai người, một nam một nữ sánh đôi bước đến chỗ cô.
Nhìn vô cùng hợp tình hợp cảnh, nhưng cô lấy đó làm đau lòng.
“ Phải đấy, tôi là bạn gái mới của Hắc tổng, phải không?” người nữ thiếu não đó, không hề biết cơn thịnh nỗ sắp xảy ra với người cô ấy.
Cô ấy hiện giờ rất vui, bộ ngực to tròn trắng muốt ma sát cánh tay của Hắc Thần.
“ Vậy chúc hai người có buổi tối vui vẻ, chúng tôi đi đây.” nói xong Đinh Đinh nhếch mép cười, cùng William ngồi vào xe chạy phóng đi.
Hắc Thần từ nãy đến giờ không mở miệng nói gì, ánh mắt ánh lên sự giận dữ tột độ, ánh mắt đó nếu như có dao, lặp tức có thể giết chết người phụ nữ bên cạnh này.
“ Hắc tổng, chúng ta đi thôi...”, người phụ nữa đó cũng vô cùng hồn nhiên mà kéo Hắc Thần đi.
“ Cút.”, giọng nói lạnh lẽo tăng dần.
“ D...dạ..”, người phụ nữ đó nghe được hắn nói vậy, liền run sợ.
“ Tôi kêu cô cút. Cút khuất mắt tôi, đừng bao giờ để tôi thấy mặt cô nữa.” nói đến đây hắn lặp tức giựt tay lại khỏi cái ôm của người phụ nữ, khiến bị ngã xuống đất.
Cô ta đau đớn la lên, hoàn cảnh này chưa lên được voi mà đã xuống chó. Chật vật ngồi dậy quê độ, dẫm chân tức giận bỏ đi.
Còn Hắc Thần điên lên dữ dội, lặp tức phóng xe theo của Đinh Đinh. Từ từ theo sát sao không lơ là, rồi dừng theo trước tiệm thuốc.
William bước xuống, hướng đến tiệm thuốc mua vài cái, rồi lại leo lên xe. Từ phía này Hắc Thần có thể nhìn thấy William thân mật chăm sóc vùng mặt bị sưng của Đinh Đinh.
Nhìn họ cười cười nói nói, khiến máu ghen của hắn bóc lên nghi ngút, lấy điện thoại bấm vào số điện thoại đã nhớ như in.
“ Alô, ai đấy?”
“ Em lại không lưu số điện thoại của tôi?”
“ Ừm đúng vậy, tại sao tôi phải lưu số điện thoại của anh. Xin lỗi, tôi còn phải nghỉ ngơi, tạm biệt.”
“ Đinh nhi...Đinh...tút...tút..”giọng nói gia tăng âm lượng, vừa định gọi lại lần nữa, thấy chiếc xe đằng trước phóng đi, cơn giận bùng nổ mạnh mẽ, quăng mạnh chiếc điện thoại đắt tiền xuống xe.
Phóng xe chạy theo chiếc xế hộp đằng trước, đến khi dừng ngay trước một quán bar, thì Hắc Thần không đợi gì nữa, đùng đùng đi xuống bắt lấy cánh tay của Đinh Đinh kéo lên xe.
Đinh Đinh và William bị hành động như vậy làm cho giật mình. Khuôn mặt của Đinh Đinh tràn ngập sợ hãi, vì nhớ lúc nãy mình đã đắt tội với hắn ta.
“ Này bỏ tôi ra, anh bỏ tôi ra...A...” không được dự báo trước, thân hình nhỏ bé mạnh bạo ngồi vào ghế lái phụ.
Sau khi xong, Hắc Thần nhanh chóng vòng qua, mở cửa ngồi vào rồi phóng xe đi.
Cả quá trình không kéo dài hết 5 phút, William lúc đầu định phản ứng, nhưng nghĩ đến diều gì đó, liền lặng thinh để mặc Hắc Thần muốn làm gì thì làm.
Tuy là vậy, sâu trong con ngươi anh tuấn của anh, là một nỗi buồn không thể nói.
Ai nói người đến trước liền nhận được tình yêu, không phải người đến sau đã nắm thế chủ động rồi hay sao?
Thật đáng thương...
Quay người đi vào quán bar, không có quay đầu lại.
Còn Hắc Thần bên này cắm đầu lái xe, khuôn mặt đen thui chưa tan hết, càng tăng tốc độ.
Đinh Đinh bên cạnh sợ hãi đến mặt trắng bệch, bàn tay nhỏ nắm chặt đồ nắm trên trần xe, để không bị văng khỏi chỗ ngồi.
Hắn ta hôm nay phát điên cái gì thế, không phải đang đi chơi với bạn gái mới sao? Không hưởng vui vẻ mà chạy qua đây nổi khùng cái gì?
“ Kít...” âm thanh ma sát to lớn giữa võ bánh xe và phần đường bê tông. Có quán tính, cả người cô chúi về phía trước, phần trán đập vào mạnh mẽ.
“ A...”