Vợ Phúc Hắc Của Đế Vương Hắc Đạo

Chương 12: Chương 12: Nguy cơ sống chết




Trong tay cầm bản đồ điện tử, Lam Duê và Lăng Ngạo đứng ở trên cao nhìn xuống hết thảy bên dưới!

Giữa cái nóng hầm hập của sa mạc, gió thổi cát bay vào mặt, truyền đến một cảm giác đau nhói.

Hơi nheo mắt lại, đưa tay đem lọn tóc đang bị gió thổi lất phất ở trước vén ra sau tai, trong miệng không ngừng đưa ra chỉ thị!

"Vân Vũ, Âu Liêm đánh gọng kìm từ hai bên trái phải. Vân Lãng, Ngự Phong đánh từ hai mặt trước sau! Tôi muốn đám hàng hóa trong tay bọn chúng!”

Lăng Ngạo chắp tay sau lưng nhìn cô, tầm mắt bén nhọn mang theo một tia sáng tỏ!

Nhà họ Lăng và nhà họ Lam đã luân phiên cảnh cáo như thế, mà Raymond vẫn như cũ, thích gì làm nấy, vậy thì cần phải trả giá thật thê thảm! Lam Duê ra tay như vậy, là đã tính toán, sau khi chấm dứt chuyện này, sẽ tiến về phía Ai Cập rồi!

"Cô hình như quên mất sự tồn tại của tôi!" Giọng nói lạnh lùng nghe không ra tâm tình gì, ngược lại khó giữ được bình tĩnh! Bất quá người thông minh nghe qua liền hiểu, điều này hiển nhiên là sự yên tĩnh trước cơn bão táp!

Một người trời sinh vương giả, đối mặt với người khác không xem ai ra gì, nay lại bị chính đối thủ của mình quẳng ra sau lưng, bất luận kẻ nào cũng rất khó tiếp nhận!

Lam Duê cười cười, căn bản không thèm để ý, quay đầu nhìn anh, nói: "Chẳng lẽ nói Lăng thủ lĩnh có kế sách tốt hơn?"

"Thủ lĩnh?"

Trong tai nghe truyền đến âm thanh khó hiểu của Ngự Phong, Lăng Ngạo cắn răng, "Theo như cô ấy nói mà làm!"

"Dạ!"

Nhất thời đội ngũ đang mai phục ở bốn phía làm thành gọng kìm, vây chặt lấy bốn phương tám hướng, từ từ áp sát vào trung tâm!

Nhưng mà bọn chúng rõ ràng đã có cảnh giác, nhận thấy được kẻ địch đang đến gần, lập tức triển khai phòng ngự, bắn phá càn quét!

"Chi viện trên không!" Nheo mắt quan sát cảnh tượng cát bay đầy trời phía bên dưới, Lăng Ngạo chợt nói!

Nhất thời, âm thành “ùng ùng” phát ra từ cánh quạt của máy bay trực thăng truyền đến, giữa bụng sa mạc Takla Makan hiện ra vô cùng bắt mắt!

Lam Duê kéo khóe miệng, Lăng Ngạo còn có ngón nghề này ư! Thế nhưng lén lút phục kích lại sử dụng máy bay quân dụng, như thế này chẳng lẽ tính toán một pháo oanh trời rồi hả?

Thấy vậy, Lam Duê dứt khoát đặt mông ngồi lên trên cát. Cô ngược lại muốn nhìn một chút xem rốt cuộc anh phải tính toán làm sao! Cô đủ khôn ngoan để biết, anh tuyệt đối sẽ lưu lại chứng cớ, chẳng qua là ở cái sa mạc rộng lớn này khó bị phát hiện mà thôi. Hơn nữa, đây là khu vực cát chảy nhiều nhất trong sa mạc, không cẩn thận chỉ có tai hoạ ngập đầu!

"Lam chủ, chúng tôi phải làm gì?" Âm thanh của Vân Lãng từ trong tai nghe truyền đến, chờ mệnh lệnh của cô!

Đôi mắt sáng của Lam Duê khép hờ, khóe môi khẽ nhếch: "Tạm thời nghe theo Lăng thủ lĩnh chỉ huy đi!"

"Dạ!"

"Đứng lên cho tôi, nếu như cô không muốn bị vùi vào cát!" Lăng Ngạo lạnh lùng nhìn cô, đáy mắt mang theo sự mất kiên nhẫn! Thật là mất thể diện, người như vậy mà anh cũng đi hợp tác!

“Anh cũng nhìn thấy cát đang chảy đến gần rồi sao? Nếu như anh không dàn xếp ổn thỏa mà nói, những người bên dưới sẽ phải toàn quân bị diệt rồi!”

Lam Duê cũng không nói nhảm, trực tiếp đứng lên, cằm khẽ nhếch, ý bảo anh nhìn ra khoảng không cách đó không xa. Từng đợt sóng cát trắng cuồn cuộn, không ngừng ập tới! Trên khuôn mặt nõn nà nhỏ xinh thoáng qua một tia lưu ý!

Lăng Ngạo men theo tầm mắt của cô nhìn sang, quả nhiên là cát chảy thành đoàn! Ngay lập tức tròng mắt đen hơi trầm xuống, nhanh chóng ra lệnh:

"Lập tức tiến hành phản công, giải quyết triệt để trong vòng nửa phút. Đốt cháy toàn bộ đám ma túy được vận chuyển, những người còn lại không chừa một mống!"

"Dạ!"

Phía dưới vang lên tiếng súng kèm theo tiếng nổ mạnh. Máy bay quân dụng lượn lờ trên không trung, thả xuống rất nhiều binh sĩ được trang bị đầy đủ vũ khí, đồng loạt gia nhập vào cuộc chiến!

Lam Duê vốn đang ngắm nhìn một màn nhất định phải xảy ra này. Sắc mặt bỗng nhiên biến hóa, hơi ghé mắt nhìn về phía cát đang không ngừng chảy đến gần, cùng với một thứ gì đó đang lao tới với tốc độ cực kỳ hung hãn…………vòi Rồng!

"Đáng chết, lập tức rút lui! Lập tức, ngay bây giờ! Dùng hết tốc lực rút lui!"

Cơ hồ là ngay lập tức, Lam Duê khẩn cấp ra lệnh, sắc mặt vốn đang tươi tắn, lúc này trở nên cực kỳ khó coi!

Lăng Ngạo cũng nhìn thấy một màn này, nét lạnh lùng nghiêm nghị thường thấy, hiện tại cũng không khỏi có chút biến sắc. Nghe thấy giọng nói của người phụ nữ bên cạnh có vẻ hơi dồn dập, anh hiểu được tình thế lần này có chút nghiêm trọng!

"Rút lui!"

Gần như lúc Lăng Ngạo vừa dứt lời, đội ngũ bốn phía liền lấy tốc độ nhanh nhất rút lui về một hướng!

Xoay người, hai người nhanh chóng đi lên, chờ đợi ở một bên máy bay trực thăng!

Hầu như là máy bay vừa nâng lên khỏi mặt đất, cơn sóng cát bên dưới đã ập đến. Thêm vào đó, vòi Rồng đang không ngừng áp sát, lúc này tựa như một con quái thú há to mồm, nhìn chòng chọc vào bọn họ!

"Điều chỉnh vận tốc, chỉnh lên tốc độ cao nhất, hướng về phía Đông Nam, xuất phát!" Lam Duê ngồi lên vị trí phụ lái, cấp tốc ra lệnh, càng thêm không ngừng điều chỉnh máy móc bên trong máy bay trực thăng!

"Đương gia, hướng đông nam là trong lòng sa mạc, nói như vậy, nhiên liệu trên máy bay không đủ, có khả năng không thể quay ngược lại!” Người điều khiển lo lắng, đem chuyện quan trọng nhất nói ra!

"Tránh ra!" Lăng Ngạo đứng ở sau lưng anh ta, lạnh lùng nói!

Người điều khiển quay đầu lại nhìn anh một cái, sau liền nhìn về phía Lam Duê, thấy cô gật đầu, vội vàng tránh ra!

Lăng Ngạo ngồi lên vị trí điều khiển, quét mắt sang vòi Rồng có sức phá hoại cực lớn đang hung hãn đến gần, tròng mắt đen tối sầm lại. Lam Duê cũng không ngẩng đầu lên, tập trung điều chỉnh các thiết bị trên máy bay, muốn giữ nó ở trạng thái tốt nhất!

Đuôi máy bay chợt khựng lại, dựa theo phương hướng Lam Duê đã nói từ trước, về phía Đông Nam. Nhất thời lấy tốc độ cao nhất – 400 Km/h, nhanh chóng hướng về phía bên đó! Nhờ có Lam Duê điều chỉnh, tình trạng hiện giờ của máy bay trực thăng có vẻ được khống chế, tốt lên rất nhiều. Hơn nữa phương diện tốc độ hình như càng thêm nhanh hơn một chút!

Nhưng mà vòi Rồng đuổi sát ngay sau đó, lúc này đang mang theo sức gió đáng sợ không ngừng đến gần bọn họ. Máy bay trực thăng dường như có chút khó kiểm soát! Vẻ mặt của Lăng Ngạo càng thêm lạnh lùng, động tác cầm cần điều khiển trong tay càng thêm thoăn thoắt.

"Vị trí 45. 6 vĩ độ Bắc, 73. 6 kinh độ Đông, hướng Bắc di chuyển!" Lam Duê vừa điều chỉnh dụng cụ bên tay, vừa hạ lệnh!

Lăng Ngạo lúc này cũng không có bất kỳ ý kiến gì, làm theo mệnh lệnh của cô, bắt đầu điều chỉnh phương hướng của cánh máy bay.

Trong lúc nhất thời, buồng máy bay chỉ còn lại tiếng thở hổn hển, cùng với tiếng máy móc không ngừng hoạt động, cụ thể là âm thanh cánh quạt xoay tròn liên hồi!

Hai người vốn ngồi ở vị trí điều khiển, lúc này giương mắt mà nhìn hai người kia. Bọn họ phát hiện, năng lực điều khiển máy bay quân dụng của hai người kia, rõ ràng khéo léo hơn rất nhiều! Đổi lại là bọn họ mà nói, căn bản cũng không có biện pháp ở trong thời gian ngắn như vậy làm ra từng ấy động tác, càng không biết nên làm như thế nào để tránh khỏi vòi Rồng đoạt mạng sau lưng!

"Đáng chết!" Bất chợt, Lăng Ngạo khẽ nguyền rủa một tiếng!

"Đã xảy ra chuyện gì?" Lam Duê cau mày, quay đầu nhìn về phía anh!

"Hẳn là động cơ bị lẫn rất nhiều cát, tốc độ hiện tại của máy bay đã hạ xuống!"

Lam Duê nghe vậy, vội vàng quét mắt về phía mặt đồng hồ, quả nhiên phát hiện động cơ bắt đầu thoáng hiện đèn đỏ! Lúc này khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ trông cực kỳ nghiêm túc, rõ ràng đã sắp cảm ơn. Cô thế mà lại quên mất, nơi này là sa mạc, hạt cát mới là mối nguy lớn!

Thật là *** xúi quẩy!

Đụng phải trường hợp khó giải quyết như vậy, mặc dù Lam Duê có tỉnh táo như thế nào đi chăng nữa, cũng không nhịn được mà nói tục!

Nhìn cảnh tượng bốn phía chung quanh, Lam Duê liếc sang chốt cửa khóa bên trên của máy bay trực thăng, không ngừng quét mắt ra bên ngoài!

Đây là hơi nước bốc lên trên không!

Ở vị trí hiện tại mà nói, bọn họ chưa từng tách ra khỏi nguồn nước, nhìn cảnh tượng phía dưới như vậy. Nếu như cô đoán không nhầm, phải là sông Diệp Nhĩ Khương!

Chẳng qua, không biết từ nơi này nhảy xuống sẽ là cảnh tượng như thế nào?

Không có thời gian nghĩ đến những chuyện này, Lam Duê nhanh chóng mở cửa cabin ra, đứng đón gió!

"Cô kia, cô điên rồi?" Lăng Ngạo có chút kinh ngạc nhìn cử chỉ của cô. Hiện tại đang ở trên không, chẳng lẽ là cô tính nhảy xuống sao?

Lam Duê không để ý đến anh, đứng ngay cửa cabin đón lấy luồng gió lớn, từ phía trên nhìn xuống, thật lâu, chợt mở miệng nói:

"Lăng Ngạo, lập tức đem máy bay dừng trên sông Diệp Nhĩ Khương!"

Từ nơi này nhảy xuống mà nói, sẽ rơi vào lòng sông Diệp Nhĩ Khương! Mắt liếc nhìn ra bên ngoài, từ độ cao này mà nhảy xuống, hẳn không có vấn đề gì lớn!

Đây là lần đầu tiên, lần đầu tiên Lam Duê mở miệng kêu tên của anh. Hàng chân mày của Lăng Ngạo hơi chau lên, trong lúc cấp bách hơi ghé mắt nhìn cô một cái! Nhưng mà vẫn làm theo chỉ thị của cô, đem máy bay trực thăng dừng ở trên mặt sông Diệp Nhĩ Khương!

"Hai người các anh nhảy xuống trước!" Đứng ở cửa cabin, Lam Duê xoay người nhìn hai viên phi công đứng ở một bên! Nghiêng đầu thấy Lăng Ngạo vẫn ngồi trên ghế lái, đầu lông mày nhíu chặt, tiến lên, bàn tay thon mềm chợt kéo tay của anh, nói: "Chớ để ý, đứng lên!"

Lăng Ngạo nhíu mày, liếc nhìn cánh tay đang bị nắm chặt, cuối cùng lại không nói gì, mặc cho cô lôi kéo!

Thời khắc vòi Rồng cắn nuốt máy bay trực thăng trong nháy mắt, Lam Duê lôi kéo Lăng Ngạo từ trên độ cao mấy chục mét, nhảy xuống. . . . . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.