Vợ Phúc Hắc Của Đế Vương Hắc Đạo

Chương 26: Chương 26: Ý tưởng của Lăng Ngạo




Nói mới nhớ, đây cũng không phải là lần đầu tiên Lam Duê điên cuồng đua xe như thế, nhưng duy chỉ có lần này, tâm tình lại cảm thấy có chút sục sôi!

Có lẽ nguyên nhân là bởi vì bị người khác truy đuổi!

Trong lòng cô nghĩ vậy!

"Năng lực của em trên mọi phương diện đều rất tốt!" Lăng Ngạo đứng bên cạnh cô, hào phóng khen ngợi!

Lúc này hai người đang dừng ở bên bờ sông Nile hóng gió đêm!

"Nếu như đổi lại là anh mà nói, vậy cũng không thua kém!" Lam Duê nhận xét vào đúng trọng tâm, ở vào vị trí của bọn họ lúc này, ai lại không có những kỹ thuật khiến người ta phải trầm trồ tán thưởng?

Năng lực của cô có tốt như thế nào đi nữa, nhưng mà trên phương diện thể lực, cũng không thể không thừa nhận mình có phần yếu hơn, dù sao sự chênh lệch giữa nam và nữ vẫn phải có!

Tựa như dao chém thớt, nghiêng đầu nhìn bên gò má của Lăng Ngạo, không thể không khen ngợi. Một người đàn ông như vậy, bất luận thủ đoạn hay là năng lực, đều là số một. Hơn nữa, còn chưa kể đến anh lại sở hữu một diện mạo như vậy!

Nếu như cô là một người phụ nữ bình thường mà nói, sợ rằng thật sẽ có chút động lòng!

Mặc dù hiện tại bọn họ đang tạm thời thiết lập mối quan hệ tình nhân, nhưng mà trong lòng cô rất rõ ràng, hẳn là trong chuyện này vẫn còn có một tia khuất tất!

Vô luận như thế nào, khi bọn họ xảy ra xung đột về quyền lợi, vậy thì mối quan hệ này cũng sẽ rạn nứt!

Cô không bao giờ nghĩ rằng mối quan hệ này của bọn họ có thể duy trì lâu dài, giấc mộng công chúa như vậy, không phải là thứ dành cho người như cô!

Cô, từ trước đến giờ đều là người rất thực tế!

Bất quá, hiện tại cô vẫn sẽ chờ, chờ để thấy, rốt cuộc cuối cùng ai sẽ là người nhận thua trước!

Cứ coi như đây là một lần đánh cược đi!

Hoặc giả, đây là một trò chơi giữa hai con người đang nhàm chán như bọn họ?

"Nhìn cái gì?"

Vừa quay đầu liền chứng kiến cảnh cô đang nhìn mình đăm đăm, Lăng Ngạo nhíu mày hỏi!

"Chẳng qua em chợt phát hiện, thì ra là diện mạo của anh thật sự không tồi!” Không chút để ý quay đầu sang hướng khác, giơ tay lên vuốt ve làn tóc bị gió thổi có chút rối bời, Lam Duê cười nói!

"Vậy sao!"

Nhàn nhạt đáp một tiếng, trên gương mặt lạnh lùng nghiêm nghị của Lăng Ngạo thoáng có chút dấu hiệu bị mềm hóa!

Bất thình lình đưa tay ôm lấy chiếc eo thon của cô, ghìm chặt vào trong lòng, tròng mắt đen sâu hoắm thâm thúy nhìn vào đáy mắt hơi lóe lên vài tia kinh ngạc!

Thì ra là cô cũng biết kinh ngạc, phát hiện điểm này dường như khiến anh vô cùng hài lòng.

Khóe miệng thoáng nâng lên đường cong vui thích!

"Anh vẫn luôn cho rằng diện mạo của em không tệ!" Cúi đầu xuống, đắm chìm trên vai cô, hơi thở ấm áp phả lên chiếc cổ mảnh khảnh trắng nõn, khiến cô trong phút chốc cứng đờ!

Nhưng cũng chỉ là trong một cái chớp mắt mà thôi!

Lam Duê mặc cho anh ôm, lại cười nói: "Nói như thế, Lăng Ngạo ngược lại quan sát xâm nhập!"

"Sẽ không yêu em thật chứ? Nên biết rằng, quan hệ hiện tại giữa hai chúng ta chỉ là một trò chơi bình đẳng giữa hai người trưởng thành với nhau! Nếu như yêu thật, đối với em mà nói, sẽ gặp không ít phiền phức!”

Không biết vì sao, Lăng Ngạo đang biếng nhác, thời điểm nghe thấy cô nói sự thật này, trong lòng có chút bất mãn! Đôi chân mày rậm cũng hơi nhíu lại!

"Anh nói, hiện tại anh có chút thích em!"

Về phần yêu, hình như căn bản cũng chưa đến loại trình độ này!

Ở cái thế giới sặc mùi máu tanh của bọn họ, tình yêu là thứ gì, thật sự là có chút buồn cười!

Quyền lực, tiền bạc, mới có thể quyết định tất cả!

"Nói như vậy, Lăng Ngạo, ngược lại em rất hâm mộ anh! Em tạm thời cho rằng, thích là tốt rồi!”

Ít nhất là bây giờ không có một người đàn ông nào có thể mang đến cho cô loại tâm tình như vậy!

Lại nói, sở hữu một tình nhân như thế này, trên thực tế vẫn rất tốt!

Chỉ là, không thể chìm sâu xuống hơn nữa!

"Vì hiếm khi chúng ta có được đồng nhất ý kiến, cũng nên ăn mừng một chút!”

Dứt lời, đôi môi cực nóng liền in xuống làn môi mềm mại như hoa anh đào, trằn trọc mút!

Lam Duê hơi sững sờ, nhưng cũng vui vẻ đón nhận, quan hệ hiện tại giữa bọn họ, cô là người hiểu rõ nhất, cũng sẽ không quên!

"Lam chủ, bây giờ người đang ở đâu?”

Có tiếng sột soạt, giọng nói ôn hoàn trầm bổng của Vân Trạch vang lên trong tai!

Khẽ thở dốc quay đầu sang một bên, sau khi nhịp tim đã ổn định trở lại, hít một hơi thật sâu, nói: "Không cần lo lắng, chúng tôi lập tức trở về!"

"Dạ!"

"Cũng đã đến lúc trở về, ngày mai còn phải tham dự hội nghị!”

Mở cửa xe ra lần nữa, lần này Lam Duê chọn ngồi vào vị trí tay lái phụ!

Thấy thế, Lăng Ngạo cũng không nói gì thêm, đi vòng qua bên kia, ngồi lên vị trí tài xế!

Động cơ bắt đầu khởi động, chiếc Ferrari đỏ rực liền “soạt” một tiếng phóng đi nhanh như tên bắn!

Ngồi ở vị trí bên cạnh tài xế, Lam Duê có chút lười biếng ngáp một cái.

Đã qua một thời gian, nói thật ra là có hơi mệt một chút!

"Dựa vào một lúc đi!" Lăng Ngạo bên cạnh mặc dù không nhìn cô, nhưng từ cử chỉ và hành động cũng đoán ra được tình trạng của cô rồi!

"Cũng được!"

Lam Duê không từ chối, dù sao cũng không phải là chuyện gì to tát. Huống chi, cô thật sự mệt mỏi! Thể lực đã sớm bị tiêu hao sạch sẽ từ trước đó!

Vừa tựa vào ghế ngồi, chẳng mấy chốc, Lam Duê liền chìm vào trong giấc ngủ!

Khi ngủ, trông cô có vẻ rất bình lặng, từ những tâm tình bí ẩn bên trong cho đến nụ cười thường trực trên khóe môi, tất cả đều hoàn toàn tan biến vào khoảnh khắc này, nhường chỗ cho sự thuần khiết trắng trong!

Lăng Ngạo nghiêng đầu, ngắm nhìn cô đang say giấc, trái tim đột nhiên đập nhanh hơn một nhịp!

Là trò chơi cũng được, mà hợp tác cũng tốt, chí ít hiện tại anh cảm thấy cô rất thích hợp ngồi lên vị trí chủ mẫu nhà họ Lăng!

Hiện giờ, anh quả thật rất yêu thích cô, mặc dù chưa đến mức khắc cốt ghi tâm, nhưng đây cũng là chuyện hiếm thấy. Tin rằng rất khó tìm được một người phụ nữ khác có thể mang đến cho anh cảm giác như lúc này!

Tuy nhiên, anh cũng hiểu rõ, lý trý của cô cực kỳ bền bỉ. Cô đối với anh, chỉ sợ rằng, để nghe được một lời nói thích từ chính miệng cô cũng khó nữa là! Vậy thì như cô nói trước đó, tạm thời coi như là thích đi!

Chỉ trong vòng một ngày ngắn ngủi, anh chợt phát hiện, thật ra thì có được một người phụ nữ như thế này bên cạnh mình, quả nhiên là không tệ, ít nhất không cần lo lắng những người mang lòng dạ độc ác!

Xem ra, anh phải dốc công tận lực không ít!

Suy cho cùng, vị trí chủ mẫu nhà họ Lăng, e rằng cô căn bản cũng không nhìn trúng!

Không thể không khâm phục độ nhạy cảm của Lam Duê, cơ hồ là khi xe vừa dừng lại trong tích tắc, động cơ vừa tắt, Lam Duê liền mở mắt!

Có thể là do bị giảm huyết áp đôi chút, mặc dù đã tỉnh lại, nhưng mà thời điểm nhìn thấy Lăng Ngạo, giữa đôi con ngươi đen nhánh vẫn còn đọng lại chút mê man!

Sự phát hiện này, làm người ngồi bên cạnh như Lăng Ngạo cũng khó kiềm nén được nụ cười!

"Đến!" Âm thanh trầm thấp dễ nghe, vang vọng trong khoang xe!

Từ từ chậm rãi chớp chớp hàng mi, đáy mắt thoáng chốc khôi phục lại sự tinh anh thường lệ!

Gật đầu một cái, mở cửa xe đi xuống!

"Lam chủ, người đã trở lại!"

Vừa đi vào khách sạn, Vân Trạch liền tiến lên chào đón! Vân Thanh ngậm điếu thuốc trên miệng, liếc mắt hướng về phía cô! Sau khi đánh giá từ trên xuống dưới một lần nữa mới mở miệng: “Mình còn tưởng rằng hai người đã chạy đi đâu, trễ như thế mới về!”

"Chuồn ra ngoài một vòng!”

Lam Duê nhún vai, nhìn về phía Lăng Ngạo đang đứng lặng thinh bên cạnh, cười nói: “Tối nay về muộn, hay là hội nghị ngày mai bắt đầu vào hai giờ chiều?”

"Ừ, được!" Gật đầu một cái, gương mặt của Lăng Ngạo khôi phục lại sự rét lạnh!

"Lăng Ngạo, như vậy ngày mai gặp!"

Phất tay một cái, Lam Duê đi về phía phòng mình!

Ánh mắt nóng rực phía sau vẫn cố định trên bóng lưng của cô, Lam Duê mơ hồ cảm nhận được, dường như có chuyện gì đó đã thoát ra khỏi tầm kiểm soát………..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.